Khoảng đất trống mà dân làng nhắc đến nằm cách cổng làng chừng hai trăm mét, rộng cỡ ba sân bóng đá. Nơi đó vốn là chỗ dùng để phơi thóc, mặt đất bằng phẳng, đủ rộng để chứa hết dân cả làng cũng không thành vấn đề.
Nhà trọ cách đó không xa, chỉ mất vài phút đi bộ. Khi Bùi Hựu đếm đầu người xong và vội vã đi theo đồng nghiệp, dân làng đã bắt đầu lục đục tập trung về khoảng đất trống ấy.
Trưởng thôn đang đi đi lại lại trong đám đông, sốt ruột kiểm tra quân số và tình trạng người bị thương. Lúc quay đầu nhìn thấy Bùi Hựu, ông ấy hơi khựng lại một chút rồi lập tức bước nhanh tới, dùng giọng phổ thông pha chút khẩu âm địa phương mà hỏi:
“Các cậu không sao chứ?”
“Bọn cháu không sao ạ,” Bùi Hựu đáp, “Cảm ơn bác đã lo lắng. Nhà trọ chỉ có hai tầng, bọn cháu chạy ra kịp lúc.”
Những người đi công tác cùng anh đều là nam nữ thanh niên trẻ tuổi, phản ứng nhanh nhẹn, thể lực cũng tốt. Lúc tỉnh dậy, việc đầu tiên là cầm điện thoại chạy ra ngoài. Người chạy chậm nhất cũng được Bùi Hựu và mấy người khác kéo ra, chỉ bị thương nhẹ.
Bùi Hựu đoán nơi này không nằm ở tâm chấn nên tác động không quá nghiêm trọng. Anh liếc một vòng, thấy phần lớn mọi người trong khoảng đất trống vẫn ổn, chỉ có vài người bị thương đang được đưa tới dưới tấm bạt trú mưa tạm thời, kêu la không ngớt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play