Tây An hứng chịu một trận mưa lớn, ảnh hưởng đến sân bay Hàm Dương. Chuyến bay dự kiến hạ cánh vào khoảng nửa đêm đã bị hoãn gần hai tiếng, cuối cùng đáp xuống sau hai giờ sáng.
Đây là chuyến bay cuối cùng trong đêm. Khi họ xuống máy bay, nhà ga sân bay đã tối đen, tất cả các cửa hàng đều đóng cửa. Chỉ có một dãy hành lang phát sáng dẫn lối ra bên ngoài.
Chu Thanh Bác và Bùi Hựu không có hành lý ký gửi, chỉ mang theo hai chiếc vali nhỏ nên họ ra khỏi nhà ga khá nhanh. Khi họ đi theo thang cuốn xuống bãi đỗ xe, xung quanh hoàn toàn không có một bóng người.
“Yên tĩnh quá.” Chu Thanh Bác tựa người lên tay vịn một cách lười biếng, đảo mắt nhìn quanh rồi buột miệng nói: “Cậu không thấy cảnh này trông giống một màn trong game sinh tồn sao?”
Tòa nhà sân bay hiện đại cao lớn và rộng rãi. Khi đông người thì không có vấn đề gì, nhưng vào những lúc vắng vẻ thế này, không gian trống trải khiến nơi đây có phần rợn người.
Bùi Hựu quay sang nhìn Chu Thanh Bác bên cạnh, bình tĩnh trả lời: “Vậy thì hy vọng nó không kết thúc như vậy.”
Anh ngừng lại một chút rồi bổ sung: “Trong vali của tôi chỉ có quần áo và laptop, không có vũ khí sinh tồn nào cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play