Đêm đã khuya, đống lửa sắp tàn, Thư Lâm đã lên xe từ lâu. Hai người ngồi bên đống lửa im lặng không nói gì, Du Phong Nguyệt vẫn trầm mặc như thường, Ninh Dực thì đang nghĩ đến chuyện khác.
Hai người ngồi đó nửa ngày, Du Phong Nguyệt đứng dậy, đi lên xe lấy chiếc chăn lông, đắp lên người Ninh Dực, sau đó cầm một khúc củi chọc vào đống lửa, vài tia lửa bắn ra ngoài.
Ninh Dực liếc nhìn hắn.
“Tinh hạch ——” giọng hắn hơi buồn bã, “Vì sao phải cho tôi?”
Du Phong Nguyệt đang chọc lửa khựng lại một chút, nói: “Anh giữ, sẽ không vứt.”
Ninh Dực: “Vậy nếu vứt thì sao?”
Du Phong Nguyệt: “Không sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play