Cố Dẫn Chu giận đến nghiến chặt răng, “Đệ lặp lại lần nữa?”
Y lại thấy buồn cười, lại thấy bất đắc dĩ. Nhìn thấy Tưởng Trạch Phong, đáy lòng đã tràn đầy vui sướng, lâu rồi không gặp, chỉ muốn được nhìn hắn thêm hai mắt, được ở bên hắn thêm chút nữa, chạm vào hắn một chút. Vậy mà người này thì hay rồi, lại cho y cái danh "háo sắc" như vậy.
“Này không ra thể thống gì.” Tưởng Trạch Phong dùng lòng bàn tay lạnh lẽo móc nhẹ vào lòng bàn tay Cố Dẫn Chu, rồi rút tay về.
Hắn từ bên ngoài tới, khí lạnh trên người lúc này vẫn chưa tan hết. Cố Dẫn Chu vẫn luôn ở trong sương phòng, khắp người đều ấm áp, lòng bàn tay cũng ấm nóng, làm y còn có chút không muốn rút tay khỏi tay hắn.
Cái móc nhẹ hai cái kia, nhẹ bẫng như lông chim.
Cố Dẫn Chu liếm môi, “Đệ khi nào lại giảng quy củ như vậy?”
Tưởng Trạch Phong: “Ở phủ tướng quân, không thể so trong thôn, vẫn cần có vài phần quy củ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT