Ánh lửa sáng như ban ngày rực lên, đến mức họ không mở được mắt ra. Chỉ trong nháy mắt, Bách Lý Mặc Thần và người của hắn đã bị bao vây bởi những người cầm đuốc.
“Sao, cô nương hối hận sao?” sau khi thích ứng được với ánh sáng, Bách Lý Mặc Thần lạnh lùng nói.
“Không phải các vị nói binh bất yếm trá sao? Ta chỉ áp dụng lại những thứ các vị dạy thôi. Ta chỉ nói cho các ngươi xuống núi, chứ chưa hề nói sẽ thả các ngươi ra khỏi đây.” Dưới ánh lửa lập loè, trên mặt nữ tử hiện lên tia sáng lấp lánh, trông mị hoặc vô cùng.
Rõ ràng là một đêm sương lạnh như băng, nhưng nàng ấy lại chỉ mặc một bộ quần áo đơn bạc màu đỏ. Vùng đất trước ngực còn lộ ra một mảnh lớn tuyết trắng, trắng đến nghẹt thở.
Mỗi cái cau mày, mỗi nụ cười của nàng đều toả ra một cỗ mị hoặc trời sinh, vẻ đẹp khiến cho người ta đui mù.
“Phải thế nào ngươi mới để chúng ta đi?” ánh mắt của Bách Lý Mặc Thần không dừng lại lâu trên người nữ tử, hắn hỏi với ngữ khí lạnh lùng.
“Sao ngươi lại vội vàng rời đi như vậy? Nếu đã đến rồi thì đừng đi nữa.” người phụ nữ lắc lắc người, thân mình mềm mại như rắn, chậm rãi đi về phía Bách Lý Mặc Thần. Lúc nãy trên đỉnh núi ánh sáng không đủ tốt, nàng chỉ có thể cảm nhận đối phương là một thanh niên trẻ tuổi. Lúc này, nhờ vào ánh lửa, nàng mới phát hiện ra, hoá ra người này lại tuấn lãng như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play