“Huynh muội!” Huyền Dịch nhìn Hướng Cẩm Minh một cái, nể tình hắn cho mình đi nhờ xe, lạnh lùng nói ra hai chữ.
Trước đó, lúc Xuân Phong chặn xe có nói là ca ca bị thương, hắn cũng nghe thấy, nên tất nhiên hắn sẽ theo lời Xuân Phong.
“Sao Cẩm Minh lại thấy 2 người giống chủ tớ hơn.” Hướng Cẩm Minh tiếp tục hỏi, chiếc quạt không biết vô tình hay cố ý mà quạt gió về phía Xuân Phong.
“Thật sao, công tử thấy giống thế nào?” Huyền Dịch nhìn chằm chằm Hướng Cẩm Minh, bình tĩnh nói.
“Ánh mắt. Ánh mắt công tử nhìn vị cô nương này không giống giữa huyh muội, rõ ràng là có sự tôn kính.” Hướng Cẩm Minh thẳng thắn nói.
“Đúng vậy, ngài ấy là người đáng kính, một muội muội đáng kính trọng.” Huyền Dịch nhìn về Xuân Phong đang ngủ ngon, chậm rãi, chân thành nói. Cả đêm hôm qua ngài không được ngủ, hôm nay còn phải bôn ba mệt nhọc, chắc là mệt lắm rồi.
“Cô nương đây thiện lương từ bi, đúng là người đáng tôn kính.” Hướng Cẩm Minh cũng nhìn qua Xuân Phong, lẳng lặng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT