Tin Xuân Phong được phong làm quận chúa được lan truyền rất nhanh khắp phố lớn ngõ nhỏ, Hộ Quốc Công phủ và Lam Lam đều nghe tin, đến tặng quà chúc mừng.
Chiều hôm được sắc phong, Xuân Phong đến thỉnh an bà cụ. Việc tốt như vậy đương nhiên phải báo với trưởng bối, đây cũng là hiếu đạo.
“Cháu gái thỉnh an bà ngoại.” Xuân Phong đứng trước mặt bà lão, hành lễ với bà.
“Cháu gái ngoan của ta. Con hiện đã là quận chúa, đừng hành lễ như vậy nữa.” lão phu nhân cười đến vui vẻ, nhưng vẫn nói mấy lời khách khí.
“Cháu gái có thân phận thế nào thì cũng là cháu của bà, hành lễ với bà có gì sai.” Xuân Phong mỉm cười đáp lại bà. Tuy bà làm việc đôi khi không được công bằng, nhưng Xuân Phong cũng hiểu được, bà phải suy nghĩ cho đại cục. Hơn nữa, qua bao nhiêu năm mà bà vẫn giữ của hồi môn cho mẹ, đủ để biết bà yêu thương mẹ nàng đến mức nào. Chỉ cần thế, Xuân Phong sẽ luôn hiếu kính với bà.
“Ừ, ta biết con tốt nhất. Bà già ta đúng là không nhìn nhầm người.” lão phu nhân đột nhiên cảm thán.
“Giờ con là quận chúa, Hoàng thượng ban nhà cho con, con có chuyển đến đó không? Với thân phận của con hiện tại, ở trong tiểu viện có chút không thích hợp.” lão phu nhân kéo Xuân Phong đến ngồi cạnh, ngữ khí ôn hoà nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play