Mấy hôm sau, Xuân Vũ mang chiếc đệm nhỏ đến, Xuân Phong đặt lên mấy chiếc xe đẩy kỳ lạ, một chiếc xe đẩy trẻ con liền hiện lên trước mặt mọi người.
Trong dịp lễ thất tịch trước đó, Xuân Phong có để ý đến những gia đình có con nhỏ, phải bế theo, vừa bất tiện lại mệt mỏi, nên đã nghĩ đến thứ này. Cấu tạo của nó không quá phức tạp, chỉ cần một số khớp nối là được, Xuân Phong còn thiết kế thêm một tấm che có thể thu vào. Nàng chỉ cần miêu tả đơn giản, Phú Quý đã làm ra thành phẩm. Vì đây là sản phẩm dành cho trẻ em nên Xuân Phong yêu cầu Phú Quý đánh bóng nhẵn toàn bộ, đồng thời phe phủ những chỗ có thể va đập với trẻ. Một chiếc xe đẩy hoàn toàn bằng gỗ tinh xảo, với chiếc đệm xinh đẹp, thoạt nhìn thật là đẹp mắt ra đời. Nếu để nó ở thế kỷ 21, có thể xem là một tác phẩm nghệ thuật.
Tất cả mọi chuyện đã được sắp xếp xong, Xuân Phong giao cho Phú Quý và thủ hạ của hắn làm những việc còn lại. Do trong cửa hàng ngoài Phú Quý ra thì đều là người mới, vẫn cần thời gian học việc, đồ đạc trong tiệm chỉ do mình Phú Quý làm, cho nên chắc phải 1, 2 tháng nữa mới khai trương được. Bên cửa hàng thêu còn phiền phức hơn, không thể sớm hoàn thành. Vì vậy, Xuân Phong quyết định tranh thủ chọn chỗ mở chi nhánh và quay về thôn Đại Hà xem mọi thứ phát triển thế nào.
Từ hôm đi chợ mua dưa hấu, nàng đã muốn trở về rồi, nhưng mãi vẫn chưa có thời gian.
Hiện tại mọi thứ đã được an bài xong xuôi, Xuân Phong muốn quay về thăm. Nàng muốn xem căn nhà ở quê thế nào, dù sao đó cũng là tài sản đầu tiên mà nàng vất vả xây dựng, cũng chính là nơi đầu tiên nàng đặt chân đến kể từ khi đến đây.
"Mẹ, mọi thứ trong cửa hàng đã sắp xếp xong rồi, mấy hôm nữa con muốn về thăm quê một chút.” Cả nhà đang ăn tối, Xuân Phong mở miệng nói với mẹ.
“Trở về? Sao đột nhiên con lại muốn trở về?” mẹ Xuân Phong tò mò hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT