“Tiểu nhân Lý Đại Tề, năm nay mười tám tuổi, sống ở phố Thiên Thuỷ, trước đây từng làm bồi bàn trong quán trọ.” Người đến cung kính nói với vẻ mặt lấy lòng. Nhưng hắn vừa mở miệng, liền có một cỗ mùi hôi khó chịu xông ra, khiến Xuân Phong cau mày, đến mức muốn chạy trốn khỏi chỗ này.
“Trời ạ, sao lại thối thế, người này ăn gì vậy.”
“Được rồi, ngươi có thể đi.” Xuân Phong che mũi, có chút không kiên nhẫn nói.
“Đừng mà, tiểu thư. Tiểu nhân có nhiều kinh nghiệm, tiểu nhân còn có thể. . . “ người nọ vừa nghe thấy Xuân Phong đuổi mình đi, liền bật người vội vã giải thích, mới nói được nửa câu đã bị Xuân Phong bẻ gãy: “Được rồi, ta bảo ngươi đi mà.”
Xuân Phong vừa nín thở vừa nói, vì người nọ quá nóng lòng giải thích, nên đã xông đến cạnh Xuân Phong, làm Xuân Phong suýt chút nữa ngất đi. Cho nên sắc mặt Xuân Phong đen thùi lùi, người đàn ông vừa nãy nhìn thấy, cũng không dám nói gì nữa, sợ đắc tội cô, nên đành tức giận bỏ đi.
Xuân Phong quay người sang bên khác điều hoà lại hơi thở một chút, mới cảm thấy khá hơn.
Má ơi, người này không thể dùng. Nếu không, chỉ cần một người này, phỏng chừng có thể đuổi hết khách của cô. Cô muốn bán đồ ăn ngon, mọi thứ xung quanh phải để cho khách hàng được hưởng thụ, nếu có người như vậy ở đây, quán của nàng không cần mở nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT