Ngày hôm sau, Thu Nương dậy sớm dọn dẹp. Thực ra cô cũng chẳng có gì phải dọn. Cô chỉ có hai bộ quần áo, từ lúc được cứu đến giờ cô vẫn chưa may đồ mới. Cô cầm số tiền ân nhân cho hôm trước đến hàng vải và chọn tấm rẻ nhất để may một bộ mới. Cô gấp chăn gọn gàng, dọn dẹp phòng thật ngăn nắp, sau đó chải tóc, búi tóc gọn gàng, rửa mặt thật kỹ. Sau khi nhìn vào gương và hài lòng, cô quay người xuống bếp. Cô chào người đàn ông trong bếp rồi bắt đầu nầu ăn. Thu Nương muốn làm bữa sáng cho Dương Đại Sinh để tỏ lòng cảm ơn. Bất kể hôm nay cô có may mắn được chọn hay không, cô vẫn cảm thấy mình cần làm gì đó để cảm ơn hắn vì đã cưu mang cô lâu như vậy.
Thu Nương làm việc rất năng suất, chỉ một lúc sau, cô đã chuẩn bị xong một nồi cháo và mấy món khai vị. Cô múc lên khay và mang đến cửa phòng Dương Đại Sinh.
“Dương đại ca, là ta, Thu Nương đây.” Thu Nương đứng ở cửa, nhẹ nhàng gọi.
“À, Thu Nương, đợi ta một chút.” Lúc này, Dương Đại Sinh mới dậy, vẫn đang tắm rửa, hắn buông chiếc khăn xuống, đi về phía cửa.
“Có chuyện gì vậy?” Dương Đại Sinh mở cửa, nói với Thu Nương, thấy cô đang bưng khay đồ ăn, hắn liền tránh qua để cô bê vào.
“Dương đại ca, đây là mấy món ta mới làm xong, huynh ăn đi cho nóng.” Thu Nương đặt khay lên bàn.
“Sao lại khách khí vậy chứ.” Dương Đại Sinh xấu hổ, đứng gãi đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT