Nghe đại bá nương nói, lửa giận của mẹ Xuân Phong bùng lên, nhưng theo lễ nghĩa, bà chỉ có thể cố kìm xuống, nói: “Đại tẩu, đừng cố thuyết phục ra nữa, ta sẽ không đồng ý mối hôn sự này. Hai người quay về đi.”
Lúc này, lại có tiếng gõ cửa. Hoá ra Xuân Vũ đi bàn luận với Hạnh Hoa về mấy mẫu thêu đã trở lại, phát hiện cửa bị khoá trái bên trong nên gõ cửa.
Đại bá nương thấy Xuân Vũ đã quay về, tròng mắt xoay chuyển, quay đầu nói với mẹ Xuân Phong: “Nếu ngươi không đồng ý, cũng nên hỏi qua ý tứ của trưởng nữ nhà ngươi trước đi chứ.”
“Không cần hỏi. Cha chúng đã chết, giờ chuyện hôn sự của chúng đều cho ta quyết định. Mối hôn sự này ta không đồng ý.” Mẹ Xuân Phong vẫn kiên quyết từ chối.
Xuân Phong thấy đây là lần mẹ kiên quyết nhất từ lúc cô đến đây.
Xuân Vũ vừa về đến nhà đã nghe thấy cuộc trog chuyện giữa mẹ và đại bá nương. “Đại bá nương, ta còn chưa muốn kết hôn. Hôn sự của ta là do mẹ ta quyết định, không cần bà lo lắng.”, Xuân Vũ thậm chí còn không hỏi đối phương là gia đình nào, đã trực tiếp từ chối. Cô còn nói bà ta đừng xen vào chuyện của gia đình mình. Điều này khiến Xuân Phong nhìn đại tỷ với ánh mắt khác, không ngờ Xuân Vũ cũng có lúc mạnh mẽ như vậy, còn có ý đả kích đại bá nương. Xem ra việc tẩy não của Xuân Phong đã có tác dụng, những thành viên trong nhà đã dần trở nên mạnh mẽ hơn, tuy biểu hiện chưa được rõ ràng, nhưng cũng đã khác xưa nhiều.
Sự từ chối của Xuân Vũ ngay lập tức làm bà mối lo lắng. Tiền đã sắp đến tay rồi còn bay mất. Bà ta vội bước đến, kéo tay Xuân Vũ: “Cô nương của ta à, ngươi không biết đâu, gia đình đến cầu hôn lần này là một trong những phú gia của trấn chúng ta. Chỉ cần ngươi đồng ý, từ nay về sau cuộc sống quanh ngươi sẽ toàn cẩm y ngọc thực, không cần ở nơi thâm sơn cùng cốc này chịu khổ nữa. Gia đình ngươi cũng sẽ sống thoải mái hơn. Lão gia phu nhân nhà đó cũng là người cực kỳ tốt bụng, họ nhất định sẽ đối xử với ngươi như con gái ruột. Gia đình tốt như vậy, có thắp đèn đi tìm cũng không thấy đâu. Đừng có mà có phúc mà không biết hưởng, có bao nhiêu nhà muốn gả vào đó còn không được đâu.”. Bà ta ba hoa chích choè về Hướng gia, nhưng Xuân Vũ vẫn không hề lung lay. Cô nhìn bà mối nói không ngừng, bụi phấn rơi xuống lả tả, chỉ thấy chán ghét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT