Ngày khởi hành của Trần Thanh Thư đã được ấn định vào ngày mùng 5. Hắn còn phải quay về Kinh thành, tạm biệt trưởng bối trong nhà nên càng phải rời đi sớm. Mấy mẹ con chuẩn bị trở về trấn ngay buổi sáng ngày hôm sau. Trước khi hắn rời đi, Xuân Phong mang cho hắn một gói to.
“Trần ca, đây là thuốc do chính tay ta điều chế. Lọ màu trắng dùng để trị vết bầm tím, lọ màu đỏ để trị vết thương hở, lọ màu đen để giải độc. Ngoài ra còn có một số thuốc thông dụng khác, ta đều đã điều chế thành viên, trong quân doanh hẳn là cần dùng.” Những loại thuốc này đã được Xuân Phong làm trong lúc rảnh rỗi. Tối qua, thấy không đủ, cô còn ra ngoài lấy thêm một ít, cuối cùng đã trở thành một gói thuốc không nhỏ. Trần Thanh Thư nhìn gói thuốc trong tay, cảm thấy trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua.
“Xuân Phong, cảm ơn nàng.” Hắn cảm động nói.
“Cảm ơn gì chứ. Ta cũng chỉ biết mấy thứ này. Phải nhớ chiếu cố bản thân thật tốt.” Xuân Phong cười nhẹ, dặn dò hắn.
“Ừ, ta nhớ rồi.” mắt Trần Thanh Thư hơi ửng đỏ lên.
“Nha đầu Xuân Phong thật là cẩn thận.” Trần phu nhân đứng một bên, vui vẻ nói.
“Ngoài mấy thứ này ra con cũng không biết làm gì nữa, đánh lấy tạm làm quà chia tay.” Xuân Phong xấu hổ gãi đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play