Từ giờ chương nào ngắn thì mình vẫn để nguyên còn chương nào dài quá mình sẽ tách nha^^
Nguyễn Lăng đặt tay lên bụng dưới, khẽ nắm chặt, hàng mi trên mặt khẽ động, cố gắng hít thở cho thông thuận, nhưng vẫn giả vờ ngủ không chịu dậy.
Bùi Lan ngồi bên cạnh nàng, lấy ngọc bội đeo bên hông khẽ khua khua má nàng: “Nếu còn không dậy, cô có thể nghĩ ra vài cách đấy……”
Nguyễn Lăng “xoạch” một tiếng ngồi thẳng dậy, thấy Bùi Lan không còn vẻ lạnh nhạt thường ngày, mặt nhỏ không khỏi ửng hồng, khẽ gọi: “Điện hạ.”
Bùi Lan liếc mắt ra ngoài thuyền, bóng đêm mờ mịt: “Trước kia sao cô không biết nàng ngủ giỏi như vậy.”
Nguyễn Lăng chớp chớp mắt, cố ý nhắc đến chuyện mình cứu hắn.
Nàng xoa xoa vai, có chút ủy khuất nói: “Đêm qua bị kinh hãi, vốn cũng không muốn ngủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT