Sau khi trả phí vào thành và thuế chợ, nàng ấy buôn bán lời được mười tám văn tiền, nam nhân nhà nàng mùa đông đến huyện làm việc một ngày cũng kiếm không được nhiều hơn bao nhiêu đâu.
Tần Phương Nương vui mừng và vô cùng hài lòng, nàng trả lại thuế chợ cho Tang La, sau đó cất mười chín văn tiền còn lại vào trong túi tiền, nhét lại vào lồng ngực, lúc này mới an tâm.
Tang La nhớ tới tính khí nóng nảy kia của Trần bà tử, cười cười một tiếng, cũng không từ chối, nàng cất sáu mươi mốt văn tiền vào trong tay áo. Hiện tại trên người Tang La đang có một trăm ba mươi ba văn tiền.
Nàng xách giỏ lên rồi đi cùng Tần Phương nương đi mua thùng gỗ.
Lúc này quan nhỏ tuần tra chợ Đông tới, nhìn nhìn Tần Phương Nương rồi nói: "Đã bán xong đồ rồi sao? Mau đưa lại tấm mộc bài hồi nãy."
Đây là một trong những công việc của bọn họ, khi nhìn thấy những người bán hàng bán gần hết đồ vật của mình thì phải nhanh chóng thu lại mộc bài, nếu không sau đó bọn họ đi dạo lẫn vào trong những người mua hàng rồi đem mộc bài ra bên ngoài, thì lần tới có thể lấy ra để lừa người.
Đây là lần đầu tiên Tần Phương Nương đến đây nên không biết chuyện này, nhưng ở thời đại này, chín phần chín dân chúng đều có chung một quan điểm, quan gia nói sao thì nó là như thế, chỉ cần nghe theo là được.
Không chút ý kiến, nàng ấy lấy mộc bài từ trong tay áo, khom người đưa cho quan nhỏ.
***
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT