Gọi là vải vụn, tất nhiên nó là "vụn" thật sự, nếu như vải đủ để trực tiếp làm một cái hà bao thì đã không bị coi là vải vụn chất đống ở bên ngoài để bán. Vậy nên thứ này dùng để khảo nghiệm mắt thẩm mỹ và kỹ thuật thêu thùa của mọi người.

Nữ chưởng quầy đã phân loại vải vụn trong cửa hàng ra thành các nhóm tùy theo chất lượng vải và kích cỡ của chúng, vải loại nhất là vải vụn thô tối màu, không dùng để làm gì được, chỉ có thể cầm đi vá lại để giày, một văn tiền có thể mua được hai cân.

Vải loại hai là loại vải thô trơn hoặc là có màu xanh đen, miếng vải sẽ lớn hơn một chút, nhưng cũng chỉ có một chút thôi, miếng lớn nhất cũng chỉ lớn khoảng một bàn tay, có thể khéo léo cắt sửa lại một chút. Mua một cân có thể có hai miếng vải thô, lấy ra rồi may chúng hợp lại với nhau là có thể làm thành một chiếc hà bao, hoặc là giống như vải loại một, dùng để làm đế giày cũng được, nhưng so với vải vụn lẻ tẻ thì có thể làm được nhiều thứ hơn. Loại này thì một văn tiền một cân.

Vải loại ba mặc dù cũng là loại vải thô lẻ tẻ, nhưng màu sắc và chất lượng vải cao hơn một chút. Vải lớn cỡ bằng lòng bàn tay, có thể may được nhiều thứ hơn. Đây là thứ mà Tang La nhắm trúng, hai văn tiền một cân.

Về phần những tấm vải lụa sa-tanh cao cấp, cho dù có là vải vụn thì giá cũng phải khoảng năm văn tiền một cân, Tang La nhìn cũng không nhìn, do nàng không mua nổi, nàng phải chi tiêu tiền một cách hợp lý.

Cách cửa hàng quần áo không xa có một cửa hàng vải, nàng đang tính mua mấy miếng vải lọc để làm đậu phụ, nhưng khi tính toán lại số tiền còn trong tay, Tang La chỉ có từ bỏ suy nghĩ này trong đầu.

Dù sao cũng phải vài ngày nữa mới có thể mua đủ dụng cụ để làm đậu phụ, trước mắt nên mua hai cái thùng gỗ lớn để đựng đồ, mỗi ngày có thể mang thêm nhiều đậu phụ thần tiên lên huyện để bán mới là chuyện quan trọng nhất hiện nay.

Nghĩ đến đây, nàng cũng không còn do dự nữa, xách chiếc giỏ rỗng của mình lên rồi hướng thẳng đến chợ Đông mà đi.

Không mang hàng hóa mà vào chợ Đông, vậy nàng chính là người đi mua hàng, như thế thì tất nhiên không cần phải giao thuế chợ. Tang La mất chút thời gian mới có thể tìm thấy Tần Phương Nương trong khu chợ náo nhiệt tấp nập này.

Người tới trễ nên không chiếm được vị trí tốt, nhưng trước quán cũng đang có hai phụ nhân đứng, Tần Phương Nương đang múc đậu phụ đưa cho hai vị phụ nhân đó dùng thử.

Tang La đứng nhìn mà cười, cũng không đến gần, chờ sau khi hai phụ nhân kia hỏi giá rồi xách giỏ rời đi, lại nhìn Tần Phương Nương vẫn đang đứng ở đấy, thành thật đợi người khác tới mua, không hiểu sao lại nhớ tới ngày đầu tiên nhìn thấy Trần Hữu Điển ngồi xổm đằng sau rổ trứng gà, không biết cách mời chào khách tới mua hàng.

Phu thê hai người bọn họ thật giống nhau.

Tang La phì cười một tiếng, bước đi tới, cười hô lên một tiếng: "Thẩm."

Tần Phương Nương nhìn thấy Tang La thì vô cùng vui vẻ: "Con trở lại rồi à?"

Nàng ấy nhìn giỏ của Tang La, vừa vui vừa sợ, hỏi: "Đều đã bán hết rồi sao?"

Tang La cười: "Bán hết rồi, đồ bên ta ít, chỉ có hơn hai mươi miếng thôi."

"Vậy cũng quá lợi hại rồi, ta chỉ mới bán được khoảng hai mươi miếng thôi." Tần Phương Nương nói xong thì nhìn qua những sạp hàng khác, nàng ấy cũng biết bản thân có vấn đề ở chỗ nào."Ta không quen rao hàng."

Tang la lập tức nở nụ cười: "Ta thấy thẩm và Điền thúc thật giống nhau, lúc trước Điền thúc bán trứng gà cũng không bao giờ lên tiếng rao hàng, hét to rao hàng không khó, chỉ có ở chỗ lần đầu mở miệng thôi. Chờ sau khi thẩm rao lần đầu, những lần sau sẽ tự nhiên làm được."

Nói sau nàng liền đứng ở trước quán, giương cao giọng hét lên: "Đậu phụ thần tiên, đậu phụ thần tiên ngon lành đây, thức ăn mới lạ có thể thanh nhiệt, chỉ cần hai văn tiền là được một miếng."

Có người nhìn về phía nàng, dù bước chân của họ chỉ chậm lại một chút, Tang La đã cười hỏi: "Ngài đã từng ăn qua đậu phụ thần tiên chưa? Thời tiết nóng bức thì không thể bỏ qua loại mỹ thực như thế này đâu nhé, có thể ăn lạnh hoặc nóng, dù là người ưa ngọt hay thích thanh đạm đều vô cùng thích hợp, chỉ cần bỏ hai văn tiền là được một miếng, ngài có muốn nếm thử một chút không?"

Giọng nói của nàng trong trẻo, lời nói lại êm tai, có mấy phụ nhân đang cầm giỏ đứng ở gần đấy cũng tò mò mà đi qua đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play