Nữ nhân béo hiển nhiên đồng ý với lời nói của Tang La, cười tủm tỉm, tâm trạng rất tốt.

Nàng ấy nhìn chậu gốm trong tay Tang La nói: "Ngươi đến đúng lúc, ta còn đang nhớ thương khẩu vị này đây, bán hai miếng này cho ta đi, vừa hay để cha nương huynh đệ ta nếm thử."

Hôm qua nàng ấy mua về nhà chồng, hôm nay về nương gia cắt thịt, vừa vặn đụng phải Tang La bán đậu phụ thần tiên này, cớ gì không hiếu kính cha nương và huynh tẩu? Cũng đỡ cho các tẩu tử cho rằng nàng ấy chỉ biết mang đồ của nương gia về nhà chồng.

Tang La tất nhiên rất sẵn lòng, vui đến mi mắt đều cong lên, mỉm cười nói: "Được rồi, đại tẩu là khách quen, vừa hay đây cũng là hai miếng cuối, còn vài miếng nhỏ cũng đưa tẩu coi như quà tặng kèm."

"Tặng kèm à, vậy càng tốt." Nữ nhân béo thích đồ tặng kèm, đặc biệt là loại người khác không có, chỉ mình nàng ấy có, tiêu tiền còn tiêu đến nỗi tâm tình thoải mái.

Bảo Tang La chờ, mặt mày tươi rói vào trong cầm bát đựng đậu phụ, lúc ra ngoài lấy đậu phụ còn nói với cha đây là tiểu nương tử nàng ấy quen, nếu cắt thịt giúp nàng chọn miếng ngon. Sau đó chào hỏi Tang La một tiếng, cầm hai bát đậu phụ thần tiên to nàng ấy mới mua đi vào lấy lòng nương và các tẩu tử của nàng ấy.

Đồ tể là người chiều nữ nhi, nếu không cũng không để nữ nhi đã gả đi thỉnh thoảng về nương gia mang ít thịt về cho nhà chồng chén bữa ngon, nữ nhi nói đây là tiểu nương tử nàng ấy quen, ông ấy cũng đặc biệt dễ nói chuyện.

"Tiểu nương tử muốn mua chút thịt gì?"

Tang La hỏi giá thịt.

Đồ tể cười nói: "Còn phải xem là loại thịt nào, thịt mỡ đắt hơn, thịt nạc rẻ hơn."

Tang La nhìn bàn thịt, giống với thời hiện đại, thịt cũng được phân loại, nàng chỉ một miếng ba phần mỡ ba phần thịt, hỏi: "Cái này thì sao?"

Đồ tể liếc nhìn một cái, nói: "Thắng mỡ lợn? Cái này 18 văn một cân."

Thẩm An niết tiền đồng trong tay cậu bé, quá đắt, tiền còn chưa kịp ủ nóng lại sắp hết rồi.

Tiểu gia hoả đau lòng, nhưng không nói, chuyện trong nhà đều nghe theo đại tẩu là được.

Tang La suy nghĩ một lúc rồi nói: "Làm phiền ngài cắt nửa cân."

Đồ tể cười đáp lại một tiếng, cầm lấy miếng thịt lên ước lượng, cân miếng thịt đã cắt, không hơn không kém, vừa đủ nửa cân.

Tay nghề này đúng là tuyệt kỹ.

Đợi cân xong, đồ tể cầm một miếng gan lợn trên bàn thịt lên, cắt một miếng nho nhỏ, khoảng chừng hai lạng, lấy dây cột cùng với miếng thịt kia, đưa cho Tang La: "Nếu như là người quen của Đại Nữu nhà ta, tặng ngươi một miếng gan lợn."

Đồ tề vừa nghe được, cũng nghe rõ ràng, cái đậu phụ thần tiên gì đó, tiểu nương tử tặng thêm cho Đại Nữu nhà ông ấy mấy miếng, gan lợn không đắt, ông ấy cũng coi như trả nhân tình cho khuê nữ nhà mình.

Đây chính là niềm vui ngoài ý muốn, Tang La vội vàng cảm ơn ông ấy, nhìn đống xương ống gần như chỉ dính một chút thịt vụn chất đống ở góc bàn thịt, nghĩ đến củ cải đổi về nhà, hỏi giá.

"Xương ống sao? Cái này mặc dù không có thịt, nhưng nấu canh rất thơm, một văn tiền một cục, lấy một cục không?"

Một văn tiền, đây là đổ bổ có thể bổ sung dinh dưỡng, giá cả hợp lý. Chẳng qua Tang La nhìn thịt và gan lợn trong tay mình, suy nghĩ một hồi: "Lần sau đi, hôm nay từng này là đủ rồi."

Đồ tể gật đầu: "Được rồi, hôm nào muốn mua thì cứ tới đây là được."

Tang La mỉm cười đáp lại, muốn bỏ thịt lợn vào trong sọt, đột nhiên nhớ tới, trong nhà không có dao cắt thức ăn, chỉ có một con dao trúc, cắt đậu phụ còn được, cắt thịt??? Nói chuyện cười gì vậy.

Vội vàng đưa thịt và gan lợn đang cầm trên tay qua, nói: "Đại thúc, có thể nhờ thúc cắt chỗ thịt và gan heo này ra giúp cháu được không?"

Trên mặt đồ tể lộ ra vẻ ngơ ngác, Tang La chút ngượng ngùng cười cười: "Mới phân gia, nhiều đồ dùng trong nhà còn chưa kịp mua, trong nhà không có dao."

Đồ tể lúc này mới hiểu ra, hỏi Tang La muốn cắt thế nào, xử lý theo lời nàng nói.

Lúc này cũng không thể lấy dây cột lại, dứt khoát mượn ít nước của nhà đồ tể rửa hai cái chậu gốm trống không, trực tiếp bỏ vào trong chậu gốm.

Thẩm An và Thẩm Ninh thấy mua được nhiều đồ ăn ngon như vậy, hưng phấn đến mức muốn nói với đại tẩu để bọn họ cõng cái sọt kia, nhưng ngại đang ở trước mặt đồ tề, cố gắng nhịn xuống.

Cậu bé lấy tiền đồng kiếm được trong sáng nay từ túi áo ra, đưa cho Tang La.

Tang La nhận lấy, đếm đủ chín văn đưa cho đồ tể, mười bảy văn tiền còn lại bỏ vào túi tay áo, lại cảm ơn đồ tể, thấy thấy đại tẩu béo không có mặt, cũng chỉ có chút giao tình mua đồ hai lần, cũng không tiện cố tình gọi người ta ra nói lời cáo từ, liền nhờ đồ tể đại thúc giúp nàng chuyển lời cảm ơn, lúc này mới rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play