Chơi các trò vận động nửa buổi sáng khiến bọn học trò đến trưa ai nấy đều đói bụng cồn cào.
Tư thục chiêu sinh trong thôn vẫn nấu ăn rất đàng hoàng. Những tiểu thiếu gia nhà buôn do quá đói, cộng thêm tác động tâm lý cũng cảm thấy đồ ăn trong tư thục khá ngon vô tình ăn còn nhiều hơn cả ở nhà.
Phương Sơn Nguyên càng thầm tặc lưỡi khi thấy đồ ăn trong tư thục nghe Lâm Trạch nói sau này mỗi ngày đều ăn theo tiêu chuẩn này thì quả thực không biết nói gì hơn.
Trước đó hắn cứ tưởng Lâm Trạch tuy có bản lĩnh nhưng chắc vẫn tham tiền bằng không làm sao dám mở miệng đòi mấy trăm lượng bạc tiền nhập học.
Mãi đến khi vào học rồi, hắn mới nhận ra trước kia mình nhìn nhận quá phiến diện.
Từ cách giảng dạy cho đến việc cung cấp bữa ăn, tư thục Trạch Tụ đều hơn hẳn những nơi khác. Dù là cùng làm một việc Phương Sơn Nguyên cũng không tin những thầy đồ kia chịu bỏ nhiều tiền như vậy để lo cơm nước cho học trò.
Ngày nào cũng có cơm trắng, thức ăn mặn, thêm sữa bò với trái cây. Đây là mức sinh hoạt mà phần lớn người dân ở trấn trên còn chưa kham nổi đủ thấy Lâm Trạch đã bỏ không ít bạc vào đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT