Sau buổi khai giảng đầy nghiêm khắc ngày đầu tiên, sang hôm sau tất cả học sinh đều trở nên ngoan ngoãn hẳn.
Đặc biệt là mấy cậu thiếu gia nhà thương nhân từng bị đói bụng dữ dội sau khi nếm trải cảm giác đói khát, không còn dám vì cơn giận mà nhịn ăn nữa. Sáng sớm khi nghe tiếng chuông ăn cơm, bọn nhóc chạy còn nhanh hơn ba học sinh đặc cách đến từ trong thôn.
Có điều tốc độ ấy là đổi lấy hình tượng lôi thôi vì không rửa mặt đánh răng. Ở nhà tất cả luôn được nha hoàn hầu hạ khả năng tự chăm sóc bản thân của đám thiếu gia này gần như bằng không.
Vì mới đến nơi lạ, lại ngủ không quen nửa đêm trằn trọc mãi không ngủ, sáng vừa thức dậy đã nghe chuông báo ăn vang lên làm cho mấy cậu thiếu gia vừa tỉnh ngủ bị doạ đến hồn vía lên mây.
Nghĩ tới cảnh hôm qua chỉ biết trơ mắt nhìn nước rửa bát, lần này bọn nhóc chẳng quan tâm gì nhiều lập tức nhảy khỏi giường vơ đại bộ quần áo mà chạy thẳng đến nhà ăn, trong lòng thầm may mắn tối qua ngủ mà không làm rối tóc!
May mà Lâm Trạch hôm nay vẫn còn ở trong thôn, buổi sáng sẽ không đến sớm như vậy nếu không mà thấy cảnh này thì không chừng lại bị “ra tay độc ác” lần nữa.
Vì Lâm Trạch chi nhiều kinh phí cho việc cải thiện bữa ăn nên phần ăn của tư thục được chuẩn bị rất chu đáo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT