"Trời nóng quá đi mất!"
Đánh bóng xong, Tằng Thái Nhiên khoác áo ngoài lên người rồi đứng trước cổng trường tạm biệt Kỷ Thời. Buổi trưa cậu có thể nán lại trường thêm một lúc, dù sao thì bố mẹ cậu vẫn còn bận làm việc, thường ngày đều tranh thủ về nhà nấu cơm cho cậu. Nhưng buổi tối thì nhất định phải về sớm, vì bài tập trong ngày của cậu đều phải hoàn thành dưới sự giám sát của mẹ.
Kỷ Thời cũng mặc áo khoác vào. Khi chơi bóng, anh chỉ mặc một chiếc áo len mỏng, lúc đó không thấy lạnh. Nhưng vừa rời khỏi sân bóng, cơn gió thổi qua khiến hơi nóng trên mặt anh như bị cuốn đi hết. Anh sợ bị cảm, vội vàng kéo áo lên, kéo khóa lên tận cổ.
Khu vực bàn bóng bàn đã bật đèn, nhưng dù sao cũng là ngoài trời nên ánh sáng không quá rõ. Vì đèn lắp quá cao, trong tầm mắt chỉ có một vùng sáng mờ mờ, tựa như có một lớp màng phủ lên trên bóng đèn.
Ở khu bàn bóng bàn và sân bóng rổ vẫn còn người chơi, cũng có giáo viên chạy bộ mấy vòng quanh sân trước khi buổi tự học tối bắt đầu.
Giờ này ở khu trường Z sẽ không có người ngoài vào chiếm dụng sân thể thao. Vì ở huyện Z, đời sống giải trí tinh thần của mọi người chưa phong phú đến mức ấy, phần lớn vẫn còn đang bận rộn với cuộc sống mưu sinh. Nhưng quan trọng hơn cả, phụ huynh ở khu này nổi tiếng là "hổ báo". Chỉ cần có bất kỳ hành vi nào gây ảnh hưởng đến việc học của con cái họ, các bậc phụ huynh sẽ lập tức đoàn kết lại, mà một khi họ hợp lực thì chẳng ai có thể chống đỡ nổi.
Kỷ Thời tranh thủ vào lớp trước khi chuông tự học buổi tối vang lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play