Kỷ Thời đổ hết mấy lõi bút trong hộp bút ra, viết đề Ngữ văn là tốn lõi bút nhất. Nghỉ đông về viết bài tập suốt mấy ngày như vậy, lõi bút của anh cũng tiêu hao không ít, nhìn lại thì số lõi bút đã mua trước đó gần như dùng hết.
Mọi người đều cảm thấy rằng năm cuối cấp chính là để ăn mòn lõi bút.
Buổi sáng họp lớp nghe phát biểu xong, buổi chiều các lớp đều tự học, giáo viên bị gọi đi họp hết rồi. Trong lớp học ồn ào náo nhiệt, lớp trưởng ngồi trên bục giảng để giữ trật tự, nhưng tiếc là chẳng ai chịu nghe.
Ai nấy đều bận rộn cắm cúi làm bài tập, tiếng lật giở đề thi vang lên không ngớt. Tất nhiên cũng có người thản nhiên ngồi ngẩn ngơ, không phải vì đã làm xong bài tập, mà vì biết rằng đề thi phát trong kỳ nghỉ đông nhiều như vậy, giáo viên chắc chắn không thể thu lại hết để chấm điểm được.
Kỷ Thời đã viết bài văn đến mức tay gần như mất cảm giác. Khi hoàn thành xong bài văn áp chót, anh cảm thấy các ngón tay của mình hơi run rẩy, những dòng chữ cuối cùng như đang bay lượn, trông thật khác biệt trên tờ giấy vốn được viết ngay ngắn, sạch sẽ.
Chữ của Kỷ Thời không thuộc dạng đẹp, nhưng từng nét đều rõ ràng, dễ đọc. Vì vậy, điểm trình bày của anh thường không bị trừ. Giáo viên Ngữ văn của họ luôn nhấn mạnh về điểm trình bày, rằng chữ có đẹp hay không không quan trọng, điều quan trọng là phải để giáo viên chấm thi đọc được anh viết gì.
“Cậu viết xong nữa rồi à?” Tằng Thái Nhiên mở to mắt nhìn, “Nhanh thật đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play