Khi Kỷ Thời quay lại lớp, hơn nửa số bạn cùng lớp đã về phòng học, đang hì hục chuyển ghế và lau bàn. Mỗi lần thi đều giống như vừa trải qua một trận chiến thế giới vậy, dù rằng phòng học không phải quá bừa bộn, nhưng kiểu gì cũng khiến người ta cảm thấy nhìn thế nào cũng không vừa mắt.
“Cuối cùng cũng thi xong rồi, tra tấn ghê gớm.” Hoàng Nhã Quỳnh nằm dài ra bàn, không chút hình tượng, thỉnh thoảng còn lấy trán đập xuống bàn vài cái, phát ra những tiếng “đinh đinh” vang vọng. “Sao lần thi này lại khiến người ta mệt mỏi đến thế chứ?”
“Còn có thể vì sao nữa, đề khó quá đấy.” Chu Vĩ Nhạc thở dài não nề, “Đề tiếng Anh trong mắt bần tăng khác gì thiên thư chứ? Bần tăng có thể ngộ ra bảo vật Phật môn ‘Vô Tự Thiên Thư’*, nhưng lại không thể ngộ ra nổi cell và Expo.”
*“Vô Tự Thiên Thư” (Sách trời không chữ) là một khái niệm trong tiểu thuyết võ hiệp và tiên hiệp, ám chỉ loại sách chứa đựng chân lý sâu xa mà không cần dùng đến chữ nghĩa thông thường.
“Trước hết nhắc cậu một điều, 《Vô Tự Thiên Thư》 không phải của Phật môn đâu, tớ khuyên cậu nên luyện 《Quỳ Hoa Bảo Điển》 đi, cảm ơn.”
Chu Vĩ Nhạc: “Không khí đâu rồi? Không khí tớ khổ cực tạo ra đâu rồi? Tất cả đều bị cậu phá hỏng hết rồi!”
Kỷ Thời không nhịn được chen vào: “Thật ra vấn đề chính không phải là cell, cell thì ai mà chẳng biết, vấn đề là cell nucleus.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play