Nhưng Băng Khiết tiên tử lại không nghĩ "thấy rõ mà không nói toạc", chỉ thấy khóe miệng nàng thoáng hiện ý cười, đột nhiên càng sâu thêm một chút.
Ngay khi Lục Vân Dao trong lòng thoáng chốc rùng mình, Băng Khiết tiên tử lại không nhanh không chậm mở miệng: "Ngươi hẳn là cũng đoán được rồi." Nói xong, liền thấy ánh mắt nàng sâu thêm, ngẩng cằm lên, cười lạnh nói: "Không sai, ta chính là muốn mượn cơ hội này, ép Ngũ Kỳ môn một phen!"
Nghe được suy đoán này, Lục Vân Dao trong lòng không khỏi líu lưỡi, quả là thế! Có thể là, việc này đáng giá sao? Mặc dù biết rõ nội tình không phải ít, có thể vấn đề là, từ xưa đến nay, lời đồn luôn là thứ đả thương người nhất, Băng Khiết tiên tử làm như vậy, chẳng khác nào tự tổn tám trăm!
Nghĩ như vậy, Lục Vân Dao vô thức ngước mắt nhìn về phía Băng Khiết tiên tử, chỉ thấy lúc này sắc mặt nàng đột nhiên trở nên nghiêm túc, nhưng cùng lúc đó, đi cùng với vẻ nghiêm túc ấy, lại có một cỗ cảm xúc thương cảm nhàn nhạt, như có như không, lặng yên chợt hiện trên người nàng.
Lục Vân Dao thấy thế, đáy lòng không khỏi thở dài, đúng lúc này, lại nghe được Băng Khiết tiên tử yếu ớt cất lời: "Ngũ Kỳ môn tựa như một ngôi nhà khác của ta, nhiều năm qua, ta luôn dốc hết tâm sức, có thể là, từ sau khi lão môn chủ tọa hóa..."
Ánh mắt nàng đột nhiên trở nên tĩnh mịch, đáy lòng cũng không kìm được thở dài: "Ngũ Kỳ môn đã không còn là Ngũ Kỳ môn của năm xưa."
Đối với Băng Khiết tiên tử mà nói, chuyện bi thương nhất trên thế gian, không gì khác hơn là tận mắt chứng kiến Ngũ Kỳ môn suy bại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play