Lục Vân Dao chỉ đợi thêm một lát rồi đứng dậy rời khỏi Dụ gia.
Sau khi trở về, nàng bắt đầu nảy sinh hứng thú nồng hậu với Tang Tắc sơn, cho nên, khi Vân Diễm Trăn đem toàn bộ tư liệu thu thập được giao cho nàng, khó tránh khỏi có chút hiếu kỳ.
Thấy thế, khóe miệng Lục Vân Dao không khỏi hơi co rút, chỉ thấy nàng vung tay áo một cái, toàn bộ tư liệu liền trong nháy mắt rơi vào trong Tường Vân không gian, lúc đó, nàng lại cười không nói mà nhìn đối phương, đáy mắt phảng phất có thâm ý.
Vân Diễm Trăn chớp mắt mấy cái, trực tiếp mở miệng nói, "Cô nãi nãi, không có chuyện ta đi ra trước." Mặc dù hắn rất hiếu kỳ, nhưng hắn càng tin tưởng Lục Vân Dao tuyệt đối sẽ không bắn tên không đích, nói cách khác, khi nào nên cho hắn biết thì hắn sẽ biết, nếu không, nói lên không phải là chuyện hắn nên biết, cho nên, hiếu kỳ? Hiếu kỳ thì đã sao?
Lục Vân Dao đang suy nghĩ nên tìm lý do gì để ứng phó Vân Diễm Trăn, ai ngờ đảo mắt, người ta đã tự giác cất bước rời đi? Nhìn bóng lưng trầm ổn của Vân Diễm Trăn, nàng liền không nhịn được hơi nhếch miệng, không sai không sai, nhãn lực cũng được đấy!
Như vậy xem ra, nàng bất thình lình cảm thấy, Vân Diễm Trăn cùng Băng Khiết tiên tử thật xứng đôi?
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu nàng, lập tức làm Lục Vân Dao không tự chủ được rùng mình một cái, nàng đang lung tung suy nghĩ cái gì vậy? Phải biết, công pháp tu luyện của Băng Khiết tiên tử căn bản không cho phép nàng kết thân cùng người khác! Nếu nàng lung tung tác hợp, chẳng phải là làm hại đến người ta sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play