Ngay lúc này, dòng người phun trào phía trước bỗng nhiên thu hút sự chú ý của Lục Vân Dao, nàng lặng lẽ tản thần thức ra, sau khi thấy rõ đó chỉ là một màn nháo kịch, không nhịn được cười lên, người trẻ tuổi bây giờ thật là ăn no rỗi việc.
Nàng đang định cùng Băng Khiết tiên tử nói đổi một hướng đi khác không chen chúc như vậy, nhưng tai nàng bỗng nhiên khẽ động, đoạn đối thoại phía trước liền truyền đến rõ ràng: "Vân Diễm Trăn, ngươi cũng chỉ có chút tiền đồ này, muốn thuốc ư? Có thể, chui qua háng ta!"
Đám người phun trào lập tức bộc phát ra một trận cười vang.
Đạo thanh âm ngông cuồng kia vẫn tiếp tục, ngữ khí có chút không sợ hãi, "Chỉ cần ngươi chui qua háng ta, ta liền đem thuốc cho ngươi! Không phải chứ, ta xem khắp Lương thành này ai dám đem thuốc bán cho ngươi!"
Nửa câu sau quả thực không khác gì uy hiếp trắng trợn, nhưng hết lần này đến lần khác Vân Diễm Trăn kia lại ăn bộ này, hoặc giả nói, là không thể không tiếp nhận bộ này của đối phương.
Thông qua thần thức, Lục Vân Dao có thể nhìn thấy hắn nắm chặt nắm đấm, gân xanh trên bề mặt lộ rõ không thể nghi ngờ, rõ ràng là tức giận đến cực hạn, nhưng dù vậy, hắn vẫn cắn răng, gằn từng chữ nhìn chằm chằm vào mắt đối phương, ức chế cơn nộ khí của mình chất vấn: "Chuyện này là thật?"
Nam tử ngông cuồng kia khinh miệt nhếch khóe miệng, hắn mịt mờ lại cực nhanh hướng về phía tửu quán đối diện tiệm thuốc nhíu mày, lại hướng lên trên khẽ tung túi trữ vật trong tay, sau đó mới ngẩng cằm lên cười hắc hắc, "Tự nhiên! Ta, Trâu mỗ, từ trước đến nay đều là nói lời giữ lời!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play