Lục Vân Dao cuối cùng vẫn là trước ánh mắt có chút nghiêm túc của Băng Khiết tiên tử mà chịu thua: "Thôi được, trước mắt ta sẽ không đánh chủ ý vào những viên tinh thần sa đó nữa."
Dù sao, giữa ban ngày ban mặt, dưới con mắt của vạn người, muốn ra tay vẫn có chút khó khăn. Theo lời nàng ấy nói, không bằng tìm một đêm tối trời gió lớn rồi tùy thời hành động, ít nhất lỗ tai sẽ càng thanh tịnh hơn, không phải sao?
Băng Khiết tiên tử tự cho rằng đã thuyết phục được Lục Vân Dao, trong lòng không khỏi có chút buông lỏng. May mắn tiểu cô nương này còn tính là nghe lời, nếu không nàng thật không biết phải làm thế nào mới tốt.
Tuy nói tiểu cô nương trừ đôi mắt to linh động kia thì không có sở trường gì...
Khục, được rồi, nàng thừa nhận, mình chính là bị đôi mắt xinh đẹp của đối phương hấp dẫn.
Nhưng thật sự bảo nàng dùng phương thức thô bạo để giáo dục tiểu cô nương, Băng Khiết tiên tử cảm thấy, bản thân mình khẳng định là vạn lần không nỡ.
Lại nói, tốt xấu gì nàng cũng là một tiên tử có danh vọng không thấp, tính tình tuy không dịu dàng như nước, nhưng cũng không có nghĩa là nàng có thể tùy ý đối với một nữ tử tay không tấc sắt mà động thủ. Băng Khiết tiên tử chỉ sợ lại bởi vậy mà ảnh hưởng đến danh dự tốt đẹp của chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play