Tô Chi không biết Việt Xuân Hàn muốn đưa cô đi đâu, hai người họ đi vòng vèo qua mấy con ngõ nhỏ, dọc đường toàn là cỏ khô và lá cây cao ngất. Bầu trời đã hơi sẩm tối, ráng chiều đỏ ối treo trên đường chân trời. Việt Xuân Hàn phía trước bước đi vững vàng, Tô Chi ban đầu còn hơi sợ, nhưng đi theo anh một lúc thì lại không còn sợ nữa.
Tầm nhìn trước mắt dần dần quang đãng, Tô Chi đi được một đoạn lại nghỉ một lát, cuối cùng khi đến nơi mới phát hiện, đây là một đỉnh đồi.
Gần chạng vạng, trên đỉnh đồi lại vẫn còn có người, chính là mấy thanh niên mà Tô Chi đã thấy khi mang cơm cho Việt Xuân Hàn lúc trước.
Những người này nhìn thấy bóng dáng Tô Chi, ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc tột độ: “Chị… Chị dâu?”
Lý Nhị Trụ cũng ở trong đám người, sắc mặt cậu ta nghiêm túc, đặc biệt là khi nhìn thấy dáng vẻ Việt Xuân Hàn và Tô Chi đi sát bên nhau, trong lòng cậu ta chợt dấy lên hồi chuông cảnh báo.
Sao anh Hàn lại đưa cô ấy đến nơi này?
Tô Chi đi về phía trước vài bước mới phát hiện, cả đỉnh đồi này thế mà lại trồng toàn cây lê và cây táo, đang mùa thu nên đã trĩu quả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play