Tô Chi chỉ cảm thấy một trận xấu hổ, giờ phút này tuy bên ngoài vẫn là tiết trời mùa thu rét căm căm, nhưng trên đường vẫn có không ít dân làng qua lại, đặc biệt là bây giờ vừa đúng lúc xuống đồng, những người ăn cơm trưa ngủ trưa xong đều phải vác nông cụ ra đồng làm việc. Nếu lúc này cô bị anh cõng ra ngoài, thì có khác gì ị bậy bên đường đâu.
"Tô Chi, em lên đi."
Việt Xuân Hàn vẫn còn đang gọi cô.
"Không, không cần đâu!"
Tô Chi đỏ mặt vòng qua người Việt Xuân Hàn, bước đi thật nhanh.
Việt Xuân Hàn chân cao chân thấp đi theo sau cô, lá khô ven đường bị giẫm dưới chân phát ra tiếng vang cũng ngắt quãng. Nghe thấy âm thanh này, Tô Chi rất nhanh đã nghĩ đến vết thương ở chân của Việt Xuân Hàn, cô cắn môi, bước chân bất giác chậm lại. Việt Xuân Hàn đi phía sau, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên.
Hai người một trước một sau, trong lòng Tô Chi vẫn còn chút bực bội nên cũng không muốn để ý đến Việt Xuân Hàn. Anh đi theo sau cô, thần thái cũng bình tĩnh không nói gì, nhất thời không khí trở nên có chút yên tĩnh trầm mặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play