Thẩm Ngưng Sơ đặc biệt thích hôn Cố Khiếu Hành, luôn cảm thấy đôi môi anh mềm mại đến khó tin, hoàn toàn trái ngược với ấn tượng mà con người anh mang lại, nhìn thì có vẻ khó gần, nhưng môi thì rất thích hôn.
Ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy mình sắp biến thành nữ lưu manh rồi, nhưng nghĩ lại, đây chính là chồng mình, hôn thế nào chẳng được.
Cô thì vui vẻ là thế, nhưng Cố Khiếu Hành lại phải chịu đựng cực hình, cố lắm mới buông người ta ra được, cả tấm lưng đã ướt đẫm mồ hôi, nhưng bề ngoài vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, giúp Thẩm Ngưng Sơ chỉnh lại quần áo xáo trộn rồi khàn giọng nói: “Ngưng Sơ, chúng ta ra ngoài thôi, bà ngoại chắc đã nấu mì xong rồi.”
Cố Khiếu Hành phát hiện ra cô vợ nhỏ của mình vì tuổi còn nhỏ nên hành động có phần tùy hứng, thích gì, không thích gì đều thể hiện rất nồng nhiệt và chân thành.
Cũng bởi vì tính cách có phần trẻ con nên anh thích sự ngây thơ, lương thiện của cô, cũng sẵn sàng bao dung và muốn bảo vệ sự chân thành này của cô hơn, nhưng rất nhiều chuyện cô có thể tùy hứng làm nhưng anh thì không thể, nên việc kiềm chế, kìm nén tự nhiên đành phải tự mình gánh vác.
Thẩm Ngưng Sơ chỉ là thích hôn anh mà thôi, hôm nay đã hôn rồi nên tự nhiên là thỏa mãn, cô ngồi dậy sửa sang lại tóc tai, quay đầu nhìn vào gương trên tủ quần áo, phát hiện sắc mặt mình hồng hào, không có chút tiều tụy nào của việc thức khuya, vô cùng hài lòng, lúc đứng dậy còn ngân nga một giai điệu nhỏ.
Hồ Đức Dung vừa mới nấu mì xong định gọi hai đứa thì nghe thấy tiếng cháu dâu ngân nga bài hát nhỏ, bà cũng mỉm cười theo: “Ngưng Sơ, Khiếu Hành dậy chưa con? Dậy rồi thì ra ăn mì đi con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT