Trương Văn Trọng bước nhanh tới trước người Vưu Giai, áy náy cười nói: "Xin lỗi, để cô đợi lâu."
Vưu Giai lắc đầu nói: "Cũng không chờ lâu lắm, tôi cũng vừa lái xe trong bãi đỗ ra mà thôi."
Tình cảnh Trương Văn Trọng và Vưu Giai vừa cười vừa nói, làm những người đang ở chung quanh vây xem rất kinh ngạc. Tuy rằng bọn họ cũng từng suy đoán qua, vị mỹ nữ xinh đẹp trẻ tuổi lại có tiền này đang chờ người có dáng dấp như thế nào, thế nhưng làm sao cũng không hề nghĩ tới, một tiểu mỹ nhân xuất chúng như nàng, không ngờ chờ đợi lại là một người vô cùng bình thường.
Gương mặt của Trương Văn Trọng chỉ có thể nói là thanh tú bình thường, không tính là đặc biệt suất khí. Ở bên trong đại học Ung Thành, còn có nhiều người suất khí hơn hắn rất nhiều. Tuy rằng khi tiếp xúc lâu ngày với hắn là có thể phát hiện ra hắn có một loại khí chất bất phàm dị dạng, thế nhưng hiện tại ở ngay cửa trường đại học nhìn tới, lại có ai có thể nhìn ra được khí chất xuất chúng của hắn đây?
Huống chi bộ quần áo trên người Trương Văn Trọng, cũng cực kỳ bình thường giá rẻ, đánh giá hắn từ đầu đến chân, tối đa cũng chỉ khoảng hơn một trăm nguyên mà thôi. Thế nhưng nhìn Vưu Giai đối lập, chỉ cần chiếc kính râm trên mặt, đã có giá trị hơn một ngàn nguyên, đủ để mua mười bộ đồ trên người Trương Văn Trọng.
"Người này là ai? Là sinh viên trong trường học chúng ta sao? Hắn có quan hệ gì với vị ngự tỷ vừa đẹp vừa có tiền này?"
Những người vây xem không ngừng ồn ào, cũng bắt đầu suy đoán thân phận của Trương Văn Trọng, cùng quan hệ giữa hắn và Vưu Giai. Mà rất có người hiểu chuyện, cầm điện thoại di động cùng máy chụp hình, không ngừng chụp ảnh Trương Văn Trọng và Vưu Giai, chuẩn bị sau đó sẽ truyền lên mạng internet của trường đại học.
Vưu Giai và Trương Văn Trọng cũng không hề để ý tới những sinh viên đang vây quanh, sau khi trò chuyện vài câu, Vưu Giai bước tới bên chỗ ghế cạnh tài xế, tự mình mở cửa xe cho Trương Văn Trọng, mỉm cười nói: "Trương tiên sinh, lên xe đi, ngày hôm nay ông nội tôi tổ chức buổi tiệc sinh nhật hơi xa một chút, chúng ta phải tranh thủ thời gian, bằng không chờ khi chúng ta tới chỉ sợ buổi tiệc đã bắt đầu."
"Sao dám làm phiền Vưu tiểu thư mở cửa xe cho tôi?" Trương Văn Trọng mở miệng như khách sáo, thế nhưng hành động cũng không có chút khách khí, thuận thế ngồi vào ghế bên cạnh tài xế.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT