Lâm Tử Mạn quét tước xong phòng của mình, lại đi tới phòng làm việc của Trương Văn Trọng, cùng hắn trò chuyện về tai nạn giao thông tối hôm qua gặp phải. Tuy rằng lúc nàng còn trong thời gian thực tập, đã từng làm việc tại khoa cấp cứu, thế nhưng cũng chưa bao giờ chạy tới hiện trường tai nạn gần như vậy.
Tuy nhiên, khiến Lâm Tử Mạn càng thêm hiếu kỳ, chính là bàn tay của Trương Văn Trọng. Bởi vì ngay thời gian đêm qua, đôi bàn tay của Trương Văn Trọng nhuộm đầy máu tươi, thế nhưng hiện tại hai bàn tay của hắn đều đã khôi phục lại bình thường, thậm chí không hề nhìn ra được có chút dấu vết.
"Tôi nhớ, đêm qua khi anh sát trùng băng bó, thương thế trên hai bàn tay của anh đều rất nặng, thế nào chỉ mới qua một buổi tối, lại có thể khôi phục như lúc ban đầu vậy?" Lâm Tử Mạn cau đôi mày, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào hai tay của Trương Văn Trọng, không sao giải thích được nói.
Trương Văn Trọng tự nhiên không thể nói ra tình huống thực sự, hắn chỉ đành bất đắc dĩ nói dối: "Lúc đó trời tối mịt, cho nên cô đã nhìn lầm thôi, thương thế của hai bàn tay tôi kỳ thực cũng không nặng, chỉ bị trầy da một chút. Nhưng vì lây dính quá nhiều máu của Tôn Nguy, cho nên nhìn qua thấy rất nghiêm trọng."
"Thật vậy chăng?" Lâm Tử Mạn có chút hoài nghi. Thế nhưng đúng thật lúc đó ánh đèn pha quá mờ, hơn nữa tâm tình nàng cũng phi thường khẩn trương, cho nên nàng không dám xác định, lúc đó thương thế hai tay Trương Văn Trọng đến tột cùng là nặng hay nhẹ. Cuối cùng nàng đành tin vào cách nói của Trương Văn Trọng, dù sao Trương Văn Trọng dĩ nhiên phải rõ thương thế của mình hơn nàng, hơn nữa nếu thương thế của Trương Văn Trọng đúng thật quá nặng, cũng không khả năng chỉ qua một đêm lại có thể triệt để khôi phục như lúc ban đầu.
Ngay khi hai người còn đang nói chuyện, bác sĩ và hộ sĩ bên trong phòng y tế cũng đều lục tục đến làm. Mắt thấy thời gian không bao lâu nữa liền vào giờ hành chính, Lâm Tử Mạn cũng không tiện ở lại bên trong phòng làm việc của Trương Văn Trọng, vì thế xoay người trở về phòng của mình.
Trương Văn Trọng liền bắt đầu công việc thường ngày của mình.
Khi gần tới lúc tan ca buổi trưa, Vưu Giai xuất hiện ở bên trong phòng làm việc của Trương Văn Trọng. Ngày hôm nay Vưu Giai đã tận lực trang điểm và chuẩn bị kỹ lưỡng. Toàn thân nàng trên dưới đều tràn đầy khí chất cao quý trang nhã, gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng tinh tế, trông vô cùng tịnh lệ, dọc theo đường đi không biết đã hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt của cánh đàn ông.
Tay phải Vưu Giai cầm theo một túi xách, tay trái cầm bức Bách Thọ Đồ được gói kỹ càng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT