Sáng sớm hôm sau, Trương Trạch Thụy và Vương Hân Di đúng giờ đi làm, Vương Hân Di đem giấy chứng nhận của Trương Văn Trọng bỏ vào trong túi xách, dự định đem theo đưa cho các đồng sự trong cơ quan được thêm kiến thức.
      Vào lúc sáng sớm, Trương Văn Trọng đã tiến hành trị liệu châm viêm cho Trương Thành Quý, đợi khi Trương Thành Quý đã ngủ say, hắn mới căn dặn dì Tiễn vài câu, sau đó rời khỏi nhà, dự định tìm một nơi mua một ít ngọc khí.
      Từ ngày hôm qua sau khi gặp ba người Thanh Xà, đồng thời từ trong miệng bọn họ biết được tin tức Lê Thị Lâm muốn ám sát hắn, Trương Văn Trọng lập tức lo lắng cho an nguy của người thân. Với tu vi của hắn, cộng thêm đạo thuật thần kỳ cùng tiên pháp phụ trợ, tự nhiên không cần sợ những người này. Thế nhưng điều này cũng không đại biểu cho việc ba người thân của hắn cũng có thể giống như hắn. Nếu như bởi vì mình, xúc phạm đến người nhà, Trương Văn Trọng không thể dễ dàng tha thứ cho mình. Cho nên hắn quyết định đi mua một ít tài liệu, thừa dịp còn đang ở lại huyện Ẩn Ngạc, nhanh luyện chế bùa hộ mệnh, dùng để bảo hộ ba người thân trong gia đình.
      Thị trấn Ẩn Ngạc tuy rằng không lớn, thế nhưng bởi vì phát triển du lịch, nên cũng có không ít cửa hàng đồ cổ. Trương Văn Trọng dạo qua một vòng, đã mua toàn bộ ngọc khí cùng tài liệu cấu trúc trận pháp cùng luyện chế bùa hộ mệnh hoàn toàn đầy đủ.
      Trên đường hắn mang theo túi đồ về nhà, đi ngang qua một nhà trẻ, ở bên trong có một khu vườn, vừa lúc có một cô giáo đang hướng dẫn một nhóm trẻ hoạt bát khả ái chơi trò chơi. Khi Trương Văn Trọng nhìn thấy gương mặt của cô giáo, cũng không khỏi kêu lên "Di" một tiếng. Bởi vì dáng dấp của cô giáo kia giống nữ tiếp viên hàng không tên Diệp Đồng như đúc.
      "Là cô ấy? Cô ấy không phải là tiếp viên hàng không sao? Sao lại ở trong nhà trẻ làm cô giáo?" Trương Văn Trọng không khỏi ngừng chân lại, nghỉ chân quan sát. Khoảng ba phút sau, hắn lắc đầu, thầm nghĩ: "Nguyên lai không phải nữ tiếp viên hàng không tên Diệp Đồng, gương mặt hai người tuy rằng cực kỳ tương tự, thế nhưng thần thái khí chất không giống nhau. Lẽ nào là chị em song sinh?"
      Mặc dù có lòng hiếu kỳ, nhưng chuyện này dù sao cũng không quan hệ gì tới hắn, vì vậy Trương Văn Trọng vừa định bỏ đi. Nhưng ngay lúc này, cô giáo trẻ kia cũng vừa nhìn thấy hắn, sau thoáng chần chờ, mở miệng kêu lên: "Trương Văn Trọng?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play