Tần Phương Dương hít hơi thật sâu, khuôn mặt hắn đột nhiên căng tràn đỏ bừng. Chỉ trong chốc lát, thậm chí hắn cảm thấy váng đầu hoa mắt.
Hắn vừa ăn vừa nói: “Diệp... Hiệu trưởng Diệp... Ý ngài là...”
Diệp Trường Thanh mỉm cười: “Thầy Tần, ta nghe nói sau khi hiệu trưởng Hà đi, từng có cao thủ sắp xếp... Ít nhất ta cho rằng... ngày hai vợ chồng gặp lại... tuyệt đối chưa hết hy vọng.”
Tần Phương Dương túm tay Diệp Trường Thanh, hơi thở càng thêm dồn dập, hốc mắt đỏ hoe, yết hầu không ngừng lăn lên trượt xuống.
Rất lâu rất lâu sau, hắn đột ngột đứng dậy, cầm ly rượu lên, cất giọng nhẹ nhàng mà cảm kích tột cùng: “Hiệu trưởng Diệp, ta... kính ngài một ly!”
Diệp Trường Thanh nói một thôi một hồi, đương nhiên ý định thật sự là khuyên nhủ an ủi Tần Phương Dương.
Nhưng cũng từ đó mà thể hiện rõ một điều: Đối với những chuyện ngày trước ở thành Phượng Hoàng, Diệp Trường Thanh đã hiểu biết đến từng chi tiết nhỏ nhất!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT