“Trận chiến ấy đánh đến độ long trời lở đất; binh mã đồng thời xuất phát theo hai cánh trái - phải, đội quân cánh trái trúng Vu Minh mai phục, cực kỳ nguy khốn. Trì Trường Sinh lập tức dẫn binh đến chi viện, nào ngờ lại phải đối đầu với Phong Đế Đại Vu. Hắn xung phong đi đầu, đánh một trận ác liệt với Phong Đế, bị Phong Đế đánh đến mức thân thể nứt toác, thần hồn trôi dạt. Nếu không nhờ Phó tướng Vệ Trung Nguyên liều mạng cướp về, giao cho đại quân mang đi để rút lui, chỉ e hắn đã hồn phi phách tán ngay tại đấy, muôn đời không thể trở lại. Thế nhưng sau đó, Vệ Trung Nguyên mang theo ba mươi sáu huynh đệ cận vệ để chặn đánh Phong Đế Đại Vu, tất cả họ đều tự nổ tung mà chết!”
                “Sau khi Trì Trường Sinh quay về, tuy được Đông Phương đại soái dốc sức cữu chữa nhưng vẫn mất mạng vì không trị được; cũng trong trận chiến ấy, Đông Phương đại soái nổi giận ngút trời, thề phải báo thù. Hắn sắp đặt bố cục tầng tầng lớp lớp để diệt trừ Phong Đế, dùng ba vạn đại quân làm mồi, đại soái hai quân hợp mưu, bốn mươi vạn quân tinh nhuệ mai phục; Tả Lộ Thiên Vương chỉ huy trận chiến, thề phải một phát giết chết Phong Đế.”
                “Mưu đồ sắp đặt một phen, cuối cùng dùng đại trận vây chặt Phong Đế! Đại quân bắt đầu tấn công tiêu diệt!”
                “Cũng chính là lần ấy, ta đang hành quân trên đường thì thấy vết rách không gian liền mạch cách đó mấy vạn dặm, Hồng Thủy Đại Vu gấp rút chi viện cho Phong Đế... Một cú nện đưa bọn ta về Tiềm Long... Đến tận giờ phút này...”
                Diệp Trường Thanh thở dài sâu xa: “Cú nện ngày ấy là do Hồng Thủy Đại Vu vội vã cứu viện Phong Đế Đại Vu, tiện tay vung chiêu chứ không hề đánh có chủ đích; nếu không thì lần đó... Ta và các người đã sớm hóa thành bột mịn, lấy đâu ra nhiều thời gian sống tạm qua ngày đến thế!”
                “Đến cuối cùng, trận chiến ấy thất bại trong gang tấc, Phong Đế được Hồng Thủy cứu đi, nhưng lại lạc mất binh khí Phong Đao.”
                “Sau khi Trì Trường Sinh chết, Thiện Tiểu Như đau thương tột độ, qua một đêm mà tóc bạc trắng. Đông Phương đại soái và Tả Lộ Thiên Vương đều cảm động trước tấm chân tình ấy nên bắt tay với nhau, trong lúc chôn cất Trì Trường Sinh, bọn họ đến Vu Minh, trả lại binh khí của Phong Vu Đại Đế nhằm đổi lấy gốc hoa Bỉ Ngạn vạn năm từ tay Đan Không Đại Vu, lấy linh hồn cốt lõi của loại cây linh thiêng này để chôn cùng, đồng thời mời cao thủ Đạo Minh ra mặt, thiết lập trận pháp Luân Hồi Ba Kiếp cho yên tâm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play