Khuôn mặt nhỏ của Ngu Đường quét một lượt quanh cảnh, lại nhìn thoáng qua Kỷ Trường Phong, lập tức nhăn nhó lại.
"Tôi không làm đâu, xấu lắm, với cả tay sẽ bị bẩn mất."
"Kỷ Trường Phong, anh không biết thứ đó của anh cần bao lâu thời gian sao? Nếu phim tan hết mà chỉ còn mỗi anh ở đây, không thấy xấu hổ à?"
Ngu Đường kiêu kỳ lập tức nhăn mũi, ghét bỏ dịch người sang một bên, muốn cách anh xa một chút.
Rốt cuộc, lần trước cô biết Kỷ Trường Phong khó chiều đến mức nào, vất vả như thế, cái hôm say rượu cô đúng là đã động tay vào rồi, chỉ là không những tốn rất nhiều thời gian trong ngày đó, mà tay còn nhức mỏi, lòng bàn tay bị xước da, thậm chí hôm sau trông còn nghiêm trọng hơn, đỏ ửng lên, phải mất đến vài ngày mới biến mất.
Cái kiểu "phi nhân loại" của Kỷ Trường Phong cô đã lĩnh giáo rồi, ở đây á?
Chưa nói Ngu Đường có đồng ý hay không, chỉ riêng cái địa điểm này thôi, phim mà tan cuộc là chỉ còn mỗi anh ta ở đây làm cái tư thế ngồi không dậy nổi, không thấy xấu hổ à? Phải biết là Kỷ Trường Phong mà nói, chắc chắn sẽ không kết thúc nhanh được đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT