Rất nhiều người trong thôn chỉ quanh quẩn ở gần thôn Liễu Diệp, cả đời chưa từng ra khỏi thị trấn.
Cái này nếu là trước đây, Kỷ Trường Phong đi xa như vậy, sẽ đi tàu hỏa, nhưng giờ anh có xe hơi nhỏ của riêng mình, hơn nữa bên cạnh còn có Ngu Đường, sợ cô xóc nảy khó chịu, đương nhiên cũng không thể để Ngu Đường chen chúc tàu hỏa cùng anh. Thế là, thùng xe phía sau nhét đầy đồ, Ngu Đường thì ngồi ở ghế phụ lái.
Sợ Ngu Đường cảm thấy đường núi xóc nảy không thoải mái, Kỷ Trường Phong lái xe rất chậm và rất ổn, thậm chí còn mở hé cửa sổ xe, chỉ sợ Ngu Đường khó chịu.
Ngu Đường thì không để tâm, ban đầu còn nói: “Trời mùa đông mở cửa sổ lạnh lắm, em không say xe, anh không cần mở cửa sổ đâu Kỷ Trường Phong.”
Kỷ Trường Phong quan sát một chút, lúc này mới gật đầu: “Được.”
Nhưng không ngờ tới, khi xe chạy được một đoạn đường, Ngu Đường đột nhiên cảm thấy không ổn.
Cô, người trước đó còn hùng hồn nói mình không say xe, đột nhiên cảm thấy từng cơn buồn nôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play