Đã là đêm khuya, tại nhà Dương Quế Hoa một số người đã về, số khác cũng tan dần, những người dân về cuối cùng rời đi theo bản năng ngước mắt lên, nhìn thấy ánh sáng từ nhà Kỷ Trường Phong ở bên cạnh.
Cái này nếu là ban ngày có thể không thấy rõ lắm, dù sao tường rào nhà Kỷ Trường Phong xây cao, chắn kín mít.
Nhưng trong màn đêm này, những ánh sáng đó lại cực kỳ rõ ràng, sắc màu ấm áp chiếu sáng một khoảng trời ấy.
Vài người dân không nhịn được cười rộ lên, có người thậm chí bắt đầu mở miệng trêu chọc: “Muộn thế này Trường Phong với vợ còn chưa ngủ đâu, mấy giờ rồi, vẫn còn hăng say thế.”
“Nè nha mấy người này, đèn nhà người ta sáng lên là lại nghĩ bậy bạ, thật sự làm chuyện đó ai hơi đâu quản đèn tắt hay mở, cái đầu óc mấy người, đúng là không sạch sẽ nhất!”
“Nhưng nói đi thì nói lại, Trường Phong với vợ quả thật, cưới nhau cũng được một thời gian rồi, vẫn chưa nghe nói có con, có lẽ nói không chừng thật sự đang cố gắng đấy, ha ha ha ha ha……”
Có người phụ nữ nghe không lọt, hít vào một hơi đi xụ mặt đấm họ, có người bị đấm chạy loạn cả lên, cũng quên mất việc trêu chọc nữa, trong bóng đêm dần dần từng người nối tiếp nhau về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT