Ngu Đường hoàn toàn không thèm nhìn đến Dương Quế Hoa.
Chờ sau một lúc lâu, Hứa Toàn mệt lả chật vật từ nhà vệ sinh bước ra, Ngu Đường nhắc nhở cô ta một câu.
Cô nói: “Đồ ăn nhà tôi không thể nào có vấn đề, nếu cô cảm thấy không khỏe thì có thể lấy phần đồ ăn còn lại đi xét nghiệm xem sao. Đồ ăn không sạch sẽ sẽ không phản ứng nhanh như vậy, cũng sẽ không có phản ứng mạnh đến thế. Nhưng nếu bên trong có thứ khác thì lại khác.”
Sắc mặt Dương Quế Hoa biến đổi, cuống quýt giải thích, lại làm ra vẻ mặt đáng thương tủi thân như lúc trước: “Bà lão này đâu hiểu biết nhiều như vậy, đồ ăn bên ngoài không khỏe mạnh. Nếu thật sự có gì thì cũng là vấn đề bên cửa hàng Ngu Đường các cô, liên quan gì đến chúng tôi chứ, cô đừng có vu oan cho chúng tôi. Tôi biết cô khinh thường tôi, cũng có ác cảm với tôi, nhưng đó không phải là lý do để cô vu oan cho tôi……”
Bà ta vừa khóc lóc thút thít định nói thêm gì đó, thì Kỷ Trường Phong đi ra sau vườn hái quả cho Ngu Đường đã quay lại.
Nhìn thấy khuôn mặt hoang dã lạnh lẽo của Kỷ Trường Phong, nghĩ đến cảnh lúc trước anh xách cổ áo Từ Cường lôi hắn đến nhà trưởng thôn, Dương Quế Hoa liền chợt thót tim, đầu óc trống rỗng, lời nói cũng không thể nói hết.
Ngu Đường xem kịch vui cười khẽ: “Bà Dương không ngờ vẫn là một tay hát tuồng giỏi nhỉ. Theo lời bà nói thì chuyện này có liên quan đến danh dự cửa hàng chúng tôi, chi bằng chúng ta nhờ trưởng thôn phân xử một chút?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT