Phòng của Triệu Ngọc Hồng và Từ Cường đã được dọn dẹp xong, trước đây là hai người lớn cùng một đứa trẻ ở chung một phòng. Giờ đây Hứa Toàn ở một mình, cô ta luôn cảm thấy căn nhà cũ kỹ, dơ bẩn này có chút gì đó âm u một cách khó hiểu.
Đặc biệt là sau khi trời tối, căn nhà lâu ngày không có người ở, đường dây điện đã cũ kỹ, đèn bật lên cũng cứ nhấp nháy chập chờn, rất có không khí phim kinh dị.
Hơn nữa căn nhà ngang vốn dĩ ánh sáng đã yếu, Triệu Ngọc Hồng ban đầu cũng chẳng có nhiều tiền, nên căn nhà này rất rách nát, xung quanh tường đều ám khói đen sì, nóc nhà thậm chí còn có vết nứt. Chưa kể đến chiếc giường đất này, dù có đốt lửa sưởi ấm một chút thì vẫn cứng ngắc, cộm người khó chịu.
Cô ta không ngủ được.
Dương Quế Hoa đã từ nhà bên cạnh chuyển sang mấy chiếc chăn đệm, nhưng những thứ này không biết đã qua tay bao nhiêu người đắp rồi, cũng không phải loại chăn mới xốp mềm mại, ngược lại còn bị ép chặt lại rất cứng.
Hứa Toàn thậm chí còn ngửi được mùi đặc trưng của người già trên đó, xộc lên khiến da đầu cô ta tê dại, tránh né thật xa.
Hứa Toàn có chút tủi thân. Theo lý mà nói, cô ta ở đây không quen, thật ra có thể tìm Bùi Thanh Tịch. Dù là muốn anh ta cho mượn một bộ chăn đệm, hay dọn đến chỗ khác thoải mái hơn, Bùi Thanh Tịch dù sao cũng đến thôn Liễu Diệp sớm hơn cô ta một thời gian, lại còn sống ở thôn lâu như vậy, chắc chắn hiểu rõ tình hình hơn cô ta, lại quen thuộc với người trong thôn hơn, công tác chuẩn bị cũng làm khá chu đáo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play