Quán lẩu cay nóng hầm hập.
Có lẽ vì trước đây Kỷ Trường Phong bày bán lẩu cay ngoài vỉa hè, nên khách quen tới quán giờ vẫn chỉ gọi lẩu cay. Món lẩu xào cay nồng trộn lẫn cay rát tạm thời vẫn chưa có ai hỏi tới. Có lẽ đợi họ thưởng thức lẩu cay xong, sẽ từ từ thử các hương vị khác.
Trong quán đông người hơn nhiều so với tưởng tượng của Ngu Đường và Kỷ Trường Phong. Hai người liếc nhìn nhau, đều thấy tầng hai cần phải đưa vào sử dụng sớm. Sáu cái bàn tạm thời vẫn hơi thiếu, không ít người đang chen chúc ở cửa. Diện tích trong quán vốn dĩ không lớn, hiện tại còn đỡ, nếu sau này khách thật sự càng lúc càng đông, rất có thể sẽ khó mà chen chân vào được.
Ngu Đường vuốt vuốt tóc, hỏi: “Quán bên cạnh làm ăn gì, buôn bán tốt không? Không thể sang lại à?”
Kỷ Trường Phong khựng lại: “Bên cạnh bán trái cây, làm ăn bình thường. Chủ yếu là lúc trước chưa xác định việc mở quán buôn bán sẽ thế nào, không dám đầu tư quá nhiều vốn, hơn nữa chuyện tiền bạc nữa...”
Chi phí một quán chắc chắn thấp hơn hai quán, cộng thêm tiền trang trí linh tinh nữa. Kỷ Trường Phong trước đó có nghe nói quán bên cạnh muốn sang lại, nhưng quán lẩu cay của anh cũng vừa mới khai trương, chưa xác định buôn bán thế nào, quán lẩu cay này chỉ là làm thử thôi, nên anh không nghĩ tới việc sang lại.
Ngày đầu khai trương buôn bán không tệ, cũng nhờ vào cái gọi là hoạt động nạp tiền và tích điểm mà Ngu Đường nghĩ ra. Khoản tiền này chiếm phần lớn doanh thu. Chưa biết những ngày tiếp theo sẽ thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play