Các phòng thu chi nói tiếp từng cái một, báo cáo kỹ càng ước chừng một canh giờ mới coi như nói xong. Quách thị bán đi một vài thứ, lớn nhất chính là mấy trăm mẫu ruộng Đông Sơn kia, còn có một tòa thôn trang này.
Nhỏ thì nhiều vô số kể, Quách thị không biết chữ, cũng không hiểu tranh cổ giản độc cổ thiếp (#), càng không biết giá trị của những thứ này, bán tháo không ít.
(#) giản độc cổ thiếp: văn thư bằng thẻ tre, bản chữ mẫu cổ. Túm lại là đồ cổ quí hiếm
Nghe xong bẩm báo của đám người phòng thu chi, Tô Chỉ Anh liền phân phó: "Tôn ma ma, bà dẫn Thu Văn và Hạ Hà đến phòng thu chi, sao chép tất cả những khoản này một lần, để tiên sinh liên quan ký tên lên. Liêu ma ma, sau khi lấy được bản sao chép thì phái nhiều người đi điều tra một chút, những vật này có phải thật sự bán đi hay không."
"Nếu thật sự bán, kêu bọn sai vặt gian ngoài truy tra, bán cho ai, bán bao nhiêu bạc. Tìm được người mua, lưu lại chứng cứ, nếu không tìm được dấu vết bán, liền điều tra hướng bán ra."
Tôn ma ma, Liêu ma ma đều đáp ứng.
Tô Chỉ Anh bảo bọn họ cùng phòng thu chi giải tán. Lại phân phó bà tử quản sự còn lại: "Cho nên đồ vật các ngươi quản lý, sau này Quách thị cần dùng, tất cả đều tới hỏi ta, ta đồng ý mới được, ta không đồng ý thì không thể động."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT