Trong viện truyền đến tiếng của Tô Uyển Ngọc.
Cho dù Tô Chỉ Anh nghĩ đến Quách thị bọn họ sẽ tìm phiền toái, cũng không nghĩ đến bọn họ không thể chờ đợi được như thế.
Tô Chỉ Anh ngồi không nhúc nhích, Thu Văn vừa vặn đun nước pha một ấm trà bưng lên, nàng liền bưng chén trà nhẹ nhàng thổi. Bên người sớm đã có mấy nha hoàn đứng ở bên người.
Phục Linh lớn tuổi nhất, đã hai mươi hai tuổi, trong mấy nha hoàn, cũng chính là ánh mắt nàng sắc bén nhất, mấy người Mạch Đông cũng đều nhìn nàng làm việc.
Không đợi mọi người đi ra ngoài, Tô Uyển Ngọc đã mang theo người vọt vào. Nhưng vừa tiến vào đã thấy trong phòng đứng nhiều người như vậy, lập tức sửng sốt.
Sửng sốt một chút, sau đó cười lạnh, kêu lên: "Tô Chỉ Anh, cho dù ngươi lôi kéo được nhiều thứ không có mắt như vậy cũng vô dụng! Mẹ ta là mẹ ngươi, ngươi phải nghe lời mẹ ta!"
Đang nói thì Quách thị cũng dẫn theo người vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT