Tô Chỉ Anh nhìn có chút ngơ ngác.
Nàng không ngờ Chu Triệu Huyên lại đến vào lúc này.
Đến gần, Chu Triệu Huyên nhìn thấy rất rõ ràng, một đôi mắt đen nhánh khóa chặt hắn, tựa hồ có chút tỏa sáng, lúc này mới có thể cảm giác được, phía sau sự trầm ổn của hắn, tựa hồ mang theo chút kích động. Tựa như mặt nước phẳng lặng không gợn sóng, dưới mặt nước ẩn giấu sóng biển mãnh liệt.
Không biết vì sao, Tô Chỉ Anh có chút khẩn trương, bởi vì khẩn trương, càng mở to hai mắt nhìn hắn, nhìn hắn từng bước một đến gần.
Chu Triệu Huyên cong môi, cuối cùng khuôn mặt lạnh lùng cũng hòa hoãn không ít, tựa hồ bông tuyết trên vai cũng vì khóe môi hắn mà tan chảy.
Hơi thở lạnh lẽo cũng theo đó biến mất, cảm giác như mùa xuân đến.
Đi tới trước mặt nàng, khí chất lạnh lùng trên người Chu Triệu Huyên đã gần như tan chảy, mặt mày dịu dàng nhìn nàng, giọng nói cũng dịu dàng như nước: "Đứng ở bên ngoài làm gì? Không lạnh sao?" Nhìn nhìn nàng một chút: "Ăn mặc ít như vậy sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play