Quốc công phu nhân đang muốn nói chuyện, Cố Văn Kỳ ở bên cạnh lại không kìm nén được, cướp lời nói: "Vương gia, ngài cũng là một chiếc lá chắn tầm mắt rồi, bệnh tình của Thế tử phi, nói không chừng là đại phu trước trị đã sắp khỏi, vị Tô... cô nương này tới kiếm tiện nghi lớn, thật sự muốn nói là nàng chữa khỏi, ai mà tin, tuổi mới bao lớn, có thể so sánh được với các lão ngự y hành y mấy chục năm kia sao?"
Nói xong quay đầu nhìn quốc công phu nhân: "Cô mẫu, nghề đại phu này vốn là tuổi càng lớn tài càng có y thuật, mới càng đáng tin tưởng. Vừa rồi Thiến Ngọc nói đúng, mời ngự y đến xem mới là đúng đắn, không nên bệnh gấp loạn chạy chữa”
Nói xong, ánh mắt tràn ngập khinh bỉ nhìn về phía Tô Chỉ Anh, tựa hồ muốn dùng ánh mắt của nàng ta chứng minh lời nàng ta nói có đạo lý cỡ nào.
Vẫn thao thao bất tuyệt: "Nói thì lại là ba hoa chích chòe đấy, ta cũng đã hỏi qua, thật ra thuốc kê giống như đúc với ngự y trước kia kê! Như vậy cũng dám tự xưng là chữa khỏi bệnh cho tẩu tử? Da mặt phải dày bao nhiêu mới dám có công lao này?!"
Lời Chu Triệu Huyên nói, ý Tứ trong lời nói của Quốc Công phu nhân nghe rất rõ ràng, chính là nói có người nhằm vào Tô Chỉ Anh. Mà Cố Văn Kỳ hoàn toàn nghe không hiểu, nói vài lời không đâu vào đâu, nhưng vẫn luôn nhắm vào Tô Chỉ Anh.
Vị Cố Văn Kỳ này vừa là cháu gái của Quốc Công phu nhân, vừa là người chắc chắn đảm nhiệm vị trí Thế tử phi kế nhiệm, lại ở chỗ này phát ngôn bừa bãi, thật giống như là chứng minh cho Quốc Công phu nhân xem, người trong nhà nàng ta làm sao nhằm vào Tô Chỉ Anh.
Quốc công phu nhân biến sắc, giận dữ trừng mắt nhìn Cố Văn Kỳ một cái, bình thường nhìn cũng có chút thông minh, bây giờ gặp chuyện, không nghĩ tới lại ngu xuẩn như thế!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT