Thế tử phi đến bây giờ mới xem như mơ hồ đoán được chút ít, con mắt kinh ngạc đều trợn tròn nhìn Tô Chỉ Anh: "Chắc là... Đổ đi rồi... Tô cô nương sẽ không hoài nghi..."
Tô Chỉ Anh vội cười nói: "Ta cũng không có hoài nghi cái gì. Nếu ta là đại phu chủ trị Thế tử phi, bệnh tình của ngươi từ đầu tới đuôi ta có trách nhiệm hiểu rõ. Ngươi cũng không cần lo lắng, ta sẽ không làm gì."
Tính cách tỷ tỷ mình, Chu Triệu Huyên hiểu rất rõ, lập tức cũng nói: "Tỷ tỷ cái gì cũng không cần nói, cũng không cần biểu lộ ra. Nghe Tô cô nương, phối hợp chữa bệnh cho tốt là được." Dừng một chút lại nói: "Thuốc của người khác cho hoặc là đồ đại bổ, không nên tùy tiện ăn."
Chu Triệu Huyên vừa nói như vậy, đã nhắc nhở Tô Chỉ Anh. Tô Chỉ Anh vội trịnh trọng dặn dò Thế tử phi: "Thế tử phi, thân thể của ngươi bây giờ vô cùng suy nhược, không đến lúc uống thuốc bổ. Cái gì tổ yến nhân sâm cũng không đến lúc phải ăn... Ngươi nhớ kỹ, đồ vật muốn ăn vào trong miệng, nha hoàn Xuân Hương của ta gật đầu nói ngươi có thể ăn, ngươi mới có thể ăn."
Nói xong nhìn thoáng qua Niên bà bà.
Niên bà bà lập tức gật đầu: "Tô cô nương yên tâm, có nô tỳ cùng Xuân Hương nhìn chằm chằm, sẽ không có vấn đề. Nô tỳ mấy ngày nay cũng giống Xuân Hương, buổi tối cũng không đi, ở ngay bên này."
Thế tử phi quả thực có chút khiếp sợ nhìn bọn họ. Nửa ngày mới lắp bắp nói: "Ngươi... Các ngươi hẳn là lo lắng nhiều, ta... Thân thể yếu ớt, ăn đồ ăn đều rất tinh tế, hơi có chút mùi vị không đúng, ta cũng có thể nếm ra, ăn không trôi..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play