Phu nhân Kim Tường Bá ở chỗ này là trưởng bối, vừa rồi Tô Chỉ Anh vừa tiến đến liền làm bà ta mất mặt, lúc này lại bị quát lớn vài câu như thế, thậm chí còn bị điểm danh, lập tức tức tức giận đến mặt đều biến sắc.
Cất cao giọng lên: "Ngươi nói vậy là có ý gì? Ngươi là cái thá gì?! Một đại phu mà thôi, không nên thật coi mình là người quan trọng! Chúng ta đều là thân thích của phủ Quốc Công!" Bà ta đã tức giận đến hồ đồ, mắng loạn lên.
Tô Chỉ Anh đương nhiên sẽ không cãi nhau với bà ta, cãi nhau đối với bệnh nhân càng không tốt, nàng là muốn cho bệnh nhân hoàn cảnh an bình, không thể ngược lại càng ầm ĩ hơn.
Cho dù là như thế, Thế tử phi đã đỏ mặt vội vàng muốn xuống giường: "Là ta không phải, tốt một chút liền cảm thấy đắc ý..." Trước nói với Tô Chỉ Anh: "Là ta muốn gặp bọn họ, bệnh lâu rồi, liền ngóng trông có người đến nói chuyện phiếm với ta..."
Thế tử phi lại nhìn phu nhân Kim Tường Bá: "Thật xin lỗi, Tô cô nương là muốn tốt cho ta, ta vốn cũng không nên..."
Tô Chỉ Anh đưa tay đè nàng lại, nói: "Thế tử phi nghỉ ngơi một chút đi, đừng nói nhiều lời như vậy. Lời nói của ta ngươi lại quên rồi? Không nên vì người khác mà khiến bệnh tình của mình nặng thêm. Ngươi là chủ nhân nhưng cũng là bệnh nhân."
Đè lại Thế tử phi kêu nằm dựa lại.
Tiếp tục nói: "Biết rõ ngươi mới tốt một chút liền ghé qua cái gọi là thăm bệnh, không nói là thật hay là giả tới thăm bệnh nhưng ít nhất là một chút cũng không có lo lắng cho ngươi, không nghĩ xem thân thể ngươi có chịu được hay không. Mà ngươi vì người như vậy tăng thêm bệnh tình, đáng giá sao?"
Thế tử phi dựa vào giường, trên mặt đã có chút động dung.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play