Chu Triệu Huyên nhíu mày, y cũng không muốn nghe những lời giải thích này, cho rằng lấy đồ vật của lão Vương gia ra sẽ xúc động y, sẽ theo bà tử này vu oan cho Tô cô nương?
Hắn nhướng mày, bà tử hạ nhân đi theo hắn liền thấy rõ, lập tức lên tiếng quát lớn một câu: "Im miệng đi." Ai cho ngươi lá gan, nửa đêm canh ba tới lục soát phòng của Tô cô nương?"
Đây là một bà tử, ngữ khí nói chuyện không chút khách khí.
Đêm hôm khuya khoắt, nơi này lại là hậu trạch, đi theo Chu Triệu Huyên đến tất nhiên không thể là thị vệ, mà là một bà tử mặt không đổi sắc.
Mà bà tử này Tô Chỉ Anh đã gặp ở chỗ Thế tử phi, ấn tượng còn rất sâu, chủ yếu là trên mặt bà ta luôn không có biểu tình gì, giống như Hồng Anh thương thẳng tắp đứng ở cửa.
Bây giờ mới biết thì ra là hạ nhân bên phía Chu Triệu Huyên.
Bà tử Trấn Quốc Công phủ kia bị quát lớn, lập tức lại nói: "Vật quan trọng như vậy mà mất đi, nếu như Thế tử phi biết được chẳng phải là càng thêm thêm một tầng bệnh sao?! Các nô tỳ cũng sợ Thế tử phi tỉnh liền muốn..."
"Ai cho ngươi lá gan, nửa đêm canh ba tới lục soát phòng Tô cô nương?" Chu Triệu Huyên lạnh lùng hỏi lại lần nữa.
Bà tử kia ngớ người một chút.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT