Tô Chỉ Anh nghĩ nghĩ, nhìn phía sau Thế tử, bởi vì là đứng ở trong viện, bọn nha hoàn không thể tới quá gần, nếu tới quá gần, ý đồ nghe lén liền quá rõ ràng. Cho nên tất cả nha hoàn đều cách khá xa.
Tô Chỉ Anh hỏi trước một câu: "Thế tử, trước kia đại phu nói Thế tử phi không chịu nổi mùa đông, lời này các ngươi đã từng nói với Thế tử phi chưa?"
Thế tử trên mặt biến đổi, bỗng nhiên có chút kinh ngạc, lập tức nói: "Đương nhiên không nói. Ai cũng sẽ không nói lời này với nàng."
Tô Chỉ Anh liền nói: "Những lời ta nói sáng nay, cũng có ý lấy độc trị độc, kích thích Thế tử phi, vì để cho nàng ấy có thể coi trọng bệnh của mình. Hơn nữa chính nàng ấy không cần từ bỏ trước."
Nàng một lúc lại hỏi vấn đề trước, một lúc lại giải thích chuyện buổi sáng, Thế tử bị nàng nói hồ đồ, nhíu mày nhìn nàng, có chút kỳ quái: "Tô cô nương..."
Tô Chỉ Anh gật gật đầu: "Ta vừa mới chẩn mạch cho Thế tử phi, tuy cảm xúc của Thế tử phi dao động, cũng khóc nhưng cũng không có ảnh hưởng quá lớn, không đến mức bệnh tình nặng thêm..."
Nàng giương mắt nhìn Thế tử nghiêm túc nói: "Theo ta thấy, trước đó kết quả đại phu chẩn đoán, Thế tử phi hẳn là rất rõ ràng. Đại phu đều nói nàng không chịu nổi mùa đông, cho nên ở chính Thế tử phi, cũng đã cam chịu, tâm tính như vậy, cho dù là có hi vọng chữa trị, cũng sẽ biến thành hoàn toàn không có hi vọng... Đây chính là trạng thái trước đó của Thế tử phi."
"Đương nhiên, ta nói những thứ này với Thế tử, cũng không phải để Thế tử đi thăm dò cái gì, hôm nay có nhiều hành động không tầm thường, trị liệu với Thế tử phi ngược lại không có lợi. Chỉ là hy vọng, Thế tử so với trước kia để ý nhiều hơn một chút."
Tô Chỉ Anh nói mấy câu đơn giản, lượng tin tức lại quá lớn. Nhưng Thế tử đã nghe rõ ràng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT