Tằng Vanh đã chạy tới, giận dữ quát: “Con bé này nói năng lung tung gì vậy? Còn không mau về nội viện đi!”
Tằng Quốc Hưng cũng đi tới, quát Tằng Quân: “Mau trở về!”
Tằng Quân lỡ lời, nói ra những suy nghĩ thật sự trong lòng nhưng lại không được lý trực khí tráng cho lắm, có chút vô lý gây rối.
Cứ như là lén lút ảo tưởng mình là Hoàng hậu nương nương, sau đó bị người ta phát hiện vậy.
Đặc biệt là khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng sắc bén của biểu ca, ánh mắt đó thực sự làm tổn thương nàng ta, nếu như trước đây Tằng Quân còn có một chút hy vọng, thì bây giờ, ánh mắt này của Chu Triệu Huyên thật sự giống như cho nàng một cái tát, bảo nàng ta cút đi vậy!
Vừa xấu hổ vừa giận dữ cũng không thể ở lại được, vừa quay người lau nước mắt liền đi.
Chu Triệu Huyên nhíu mày nhìn bóng lưng nàng ta rời đi, thật sự là tức chết đi được. Hắn không ngờ rằng Tằng Quân lại nghĩ như vậy. Cái gì mà mình vứt bỏ nàng ta? Cho dù trước đây đối với sự sắp xếp của trưởng bối có chút tâm tư có thể đồng ý nhưng lúc đó cũng chưa chọn ai, càng không chỉ định là Tằng Quân!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT