Một bà tử khác cũng vội vàng nói theo: "Đúng vậy, chuyện của Tân Nam Hầu phủ chúng ta còn chưa tới phiên... Người ngoài quản..." Bà tử này nhìn khí thế của Chu Triệu Huyên rất mạnh, lời này cũng có chút không quá hợp tình hợp lý, giọng điệu cũng không vang dội như trước: "Chúng ta là chuyện nhà, chuyện trong hậu trạch..."
"Nô tài muốn gọi quan nha bắt chủ tử đi, thật sự là chưa từng nghe thấy, hôm nay bản vương cũng muốn mở rộng tầm mắt." Chu Triệu Huyên lạnh lùng nói.
Lão thái thái lúc này mới thoát thân tới, vội vàng khom người: "Lão thân bái kiến Vương Gia..."
Chu Triệu Huyên đưa tay đỡ: "Lão thái thái miễn lễ, lên xe trước đi."
Lão thái thái tốt xấu gì cũng là chủ tử, bị hạ nhân chà đạp như thế thực sự là chuyện rất mất thể diện. Bản thân lão thái thái cũng cảm thấy rất mất mặt, dĩ nhiên không thể tiếp tục dây dưa với hạ nhân, vì thế lên xe.
Tô Chỉ Anh vội nói: "Tổ mẫu, người không sao chứ?"
Lão thái thái lắc đầu: "Không có việc gì." Lập tức ra hiệu Xuân Hương vén rèm lên nhìn ra bên ngoài.
Phía trước xe ngựa còn có mấy người Quách thị đang cản, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, cũng không biết vị vương gia đột nhiên xông ra cản này rốt cuộc là ai, có quan hệ gì với trong phủ. Nhìn thấy lão thái thái đều hành lễ với hắn, đương nhiên không phải bình thường, mọi người nhất thời cũng không biết nên làm cái gì cho phải.
Bà tử dẫn đầu kia nhất thời cũng không quyết định được, vị Vương gia này là hù dọa người hay là nói thật. Nhưng mà thái thái bên kia thật sự bị đá nghiêm trọng, đúng là phun ra một ngụm máu, thái thái cũng cắn răng nhất định phải mượn chuyện này đưa đại cô nương vào chỗ chết! Cắn răng phân phó không cho phép thả đi, ai thả đi thì người đó trở về sẽ gặp xui xẻo!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT