Dưới ánh mắt tươi cười của Tô Chỉ Anh, Chu Triệu Huyên uống một bát canh lớn, no đến suýt xoa, vừa đặt bát xuống, một bàn tay trắng nõn đã đưa tới một miếng điểm tâm bên miệng hắn, cười nói: “Bạch ngọc cao, tướng công ăn một miếng đi.”
Chu Triệu Huyên há to miệng ăn, hỏi: “Cái gì gọi là bạch ngọc cao?”
“Chính là hồng táo cao, bổ huyết đấy.”
Chu Triệu Huyên chớp mắt, vẻ mặt rất vô tội: “Nam nhân cũng cần bổ huyết sao?” Hơn nữa, rõ ràng gọi là bạch ngọc cao, lại là hồng táo làm? Cái này là cái gì vậy.
Tô Chỉ Anh cười: “Nam nhân đương nhiên cũng cần bổ huyết rồi, khí và huyết không phân ly. Nam nhân lao lực quá độ, mệt mỏi lâu ngày, đều cần bổ thân thể.”
Vừa nói vừa đứng dậy: “Tướng công buổi tối về sớm một chút.”
Chu Triệu Huyên kinh ngạc đứng lên theo: “Nàng bây giờ đi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play